Những bài thơ về tình yêu đơn phương hay và buồn nhất

Thơ về tình yêu đơn phương 1: Yêu thầm

Tác giả: Phụng Hải ĐăngAnh rất nhớ và yêu em nhiều lắmNhưng ngại mà đâu có dám nói raSợ làm phiền ảnh hưởng đến người taThôi lặng lẽ mình tự yêu thầm vậyNgày qua ngày mà lòng buồn thế đấyNhìn người ta rồi thầm nhớ trộm yêuMột chút thôi đâu dám ước mơ nhiềuYêu lặng lẽ một mối tình trong mộngMới gặp em mà trái tim rung độngNgười yêu thầm hỏi có tội không em?Mối tình câm đầy mộng mỵ khát thèmDù biết trước không thể thành khát vọngTôi yêu em nên suốt ngày mơ mộngMãi chung tình mà không muốn yêu ai !Đời mịt mù đâu có thấy tương laiCứ như thế một mối tình dại dộtNgọn lửa tình đang ngày đêm thiêu đốtTrái tim tôi đã yêu quá mất rồiDẫu biết rằng tình chẳng thể chung đôiChót yêu em mối tình si tuyệt vọng!

Đọc thêm

Thơ buồn về tình yêu đơn phương 2: EM NHỚ ANH…

Tác giả: Nguyễn Thùy DươngHoàng hôn xuống khung trời lặng đìu hiuEm nhớ anh thơ thẩn giữa chiều tànCon phố buồn em lẻ bóng lang thangCàng cố quên sao lòng càng nhung nhớ.Em nhớ anh cồn cào trong nhịp thởHỡi người thương giờ anh ở nơi đâuEm chơi vơi đ...

Đọc thêm

Thơ tình buồn 3: TÌNH ĐƠN PHƯƠNG

Tác giả: Cỏ Hoang Tình BuồnAnh không còn trở lại bến ngày xưaHàng cây cũng mới vừa vàng hết láSầu nón nghiêng theo đà cơn gió đãBay xuống lên nên rách cả bên vành.Mỗi chiều về canh cánh nhớ đợi anhRồi thờ thẩn dỗ dành đôi chân bướcBèo cứ theo dòng nước trôi lần lượtBuồn lệ tuôn mắt ướt đẫm nhạt nhòa.Em đâu ngờ… mình đã quá thiết thaTrao gởi nhớ đậm đà về phương ấyTình yêu em luôn đong đầy đến vậyChỉ đơn phương anh đâu thấy được nào.Chiếc lá vàng đang đảo lộn trên caoCon đò cũng cắm sào neo bến vắngPhía trời xa vầng Trăng xưa sắp lặnCòn mình em ngồi bẽn lẽn trông chờ.

Đọc thêm

Thơ tình yêu đơn phương số 4: NỖI NHỚ

Tác giả: Huỳnh Minh NhậtTự thuở ấy mình không còn nhau nữaNên xuân sang thôi thấp thỏm đợi chờĐường tôi bước đã nhuốm màu cô quạnhNhững đêm dài… xuân gõ nhịp trong thơTôi cứ tưởng tình yêu là nỗi nhớSao đêm về cứ thế lại buồn tênh?Không hò hẹn cũng quên rồi xao độngChỉ vui hoài mớ kỷ niệm mông mênh…Xa biền biệt tháng ngày chừ ngoảnh lạiVắng người chờ cũng chẳng kẻ đợi mongMây kín lối, chiều buông không đổ bóng,Vẫn xôn xao hoàng hôn tím trong lòng…Khói rũ rượi ven trời thoai thoải gióTơ xuân xinh bạc trắng vóc giêng gầyNửa hồn tôi ngập tràn hình bóng cũ,Ở nơi này, chắc thiếu một bàn tay…

Đọc thêm

Thơ tình yêu đơn phương số 5: CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY

Thơ: Nguyễn NguyễnEm vẫn chờ anh nơi ấy xa xôi.Có về không? Nói em còn hy vọng.Đừng để em ngày ngày luôn trông ngóng.Anh không về để em đợi hoài công.Chiều dần buông em nhìn về phía biển.Nơi xa mù anh có được bình yên?Tình chúng mình sao cứ mãi ngủ yên Không trở giấc cho ta thành duyên nợ?Lạnh lắm rồi khi em vẫn bơ vơ.Chiếc áo mỏng đâu làm em đủ ấm.Anh vô tâm nên có nào hiểu thấu?Có một người vẫn thầm lặng yêu anh.Vẫn khắc khoải trong những ngày cô quạnh.Khát khao nhiều vòng tay ấy anh trao.Có thương nhau xin chớ để khổ sầu.Đừng để em chờ lâu anh yêu dấu!

Đọc thêm

Thơ tình buồn số 6: TÌNH ĐƠN PHƯƠNG

Tác giả: Hoài VânHọ nắm tay nhau dưới ánh đènĐi trên con phố đã thân quenTôi nhìn họ bước lòng buồn rượiThế giới chỉ còn màu trắng đenHọ bước bên nhau không nhớ tôiÔi cô gái nhỏ về đi thôiLời yêu chưa nói với người ấyGiờ họ, xem kìa, rất đẹp đôi!Tôi cất nỗi buồn vào phía trongKhông cho ai thấy bão trong lòngKhi đi bên họ tôi cười nóiKhi ở một mình tôi khóc khôngMột người là bạn, một người yêuHai người họ đẹp biết bao nhiêuLời yêu chưa nói, thôi câm lặngTôi bước lang thang dưới bóng chiều…

Đọc thêm

Thơ về tình yêu đơn phương số 7: ĐÂU HẲN LÀ DANG DỞ

Thơ: Tùng TrầnCó lúc gần cũng có lúc xa xôiBởi kề bên vẫn như người xa lạNỗi nhớ nào khiến cho lòng buồn bãKhi chẳng còn những thứ đã từng mongAi sổ lồng..tựa chim sáo sang sôngAi đắng cay giấc mơ hồng tan vỡTrách ai đây khi đời duyên chẳng nợĐể canh tàn không tròn giấc ngủ trơNgày yêu nhau nào biết được chữ ngờỞ tương lai là bến bờ vô địnhAi biệt ly mà không lần bịn rịnKhông xót xa rồi nghèn nghẹn chạnh lòngMơ thật nhiều rồi tất cả bằng khôngThì sao khỏi chất chồng bao nỗi nhớTình vỡ tan đâu hẳn đời đang dởNhưng giọt sầu nức nở tránh được sao?

Đọc thêm

Thơ về tình yêu đơn phương số 8: YÊU ĐƠN PHƯƠNG NHIỀU THƯƠNG NHỚ

Tác giả: Bùi Tráng SĩYêu đơn phương có bao giờ hạnh phúcLòng khi nào cũng dục thúc buồn tênhBiết bao giờ hình bóng ấy anh quênCùng giấc mộng mang tên em… nhỉ?Ờ thì đêm anh một mình tự kỉViết vần thơ với cảm nghĩ giờ đâyỜ tâm hồn lúc nào cũng trên mâyĐếm nỗi nhớ từng phút giây tha thiếtYêu đơn phương nhưng vô cùng da diếtRất thật lòng mà chẳng biết ngày maiLà ngày mai em sẽ ở bên aiAnh lặng lẽ trong men sai tình mãiEm biết không đêm anh thầm sợ hãiRồi một ngày em sẽ phải bên aiCho phố buồn, con phố vắng, phôi phaiCho anh mãi nhiều đắng cay, thương nhớ!

Đọc thêm

Thơ về tình yêu đơn phương số 9: TÌNH CŨ SANG TRANG

Tác giả: Huỳnh Minh NhậtEm báo tin vui, cớ sao buồn?Miệng cười buốt giá lệ thầm tuônĐò đã sang ngang, em - người ấyTủi thân bến vắng gió nhẹ luồnĐến những hoàng hôn nhạt nắng vàngMấy ngày tím ngắt bóng chiều loangTôi đợi người xưa, xa xăm quá!Mây sầu ...

Đọc thêm

Thơ về yêu đơn phương số 10: THƯƠNG THẦM

Tác giả: Chử Văn HòaNgười con gái anh thương thầm năm ấyCho lòng anh biết mấy nhớ nhung nhiềuAnh muốn mình được gọi lấy từ yêuSao khó vậy bởi một điều anh nhátNhững chiều hè nghe tiếng ve ca hátCành phượng hồng phai nhạt nắng oi nồngLúc chia tay em còn nhớ hay khôngDòng lưu bút được lồng trong trang vởNhững năm tháng cách xa anh rất nhớAnh thương thầm một thuở áo dài ơiƯớc gì đây của ngày đó một thờiAnh sẽ nói những lời yêu em nhấtBởi tình anh yêu em là chân thậtThời gian dài thực chất chỉ lặng câmNhớ về em anh lặng lẽ âm thầmVà em đã ra khỏi tầm tay vớiEm đã có một tình yêu thương mớiHạnh phúc trong em phơi phới tương laiĐể lại trong anh những tiếng thở hoàiThương thầm nhé để đêm dài đơn lẻ.

Đọc thêm

Thơ về tình yêu đơn phương số 11: CHỜ ĐỢI

Tác giả: Huỳnh Minh NhậtMột buổi hoa tàn theo lá bayTôi ghé về đây góc phố nàyNăm tháng ướm màu trên sắc cỏNỗi niềm theo gió hát tìm mâyChắc cũng lâu rồi từ độ ấyCô chẳng về đây với vấn vương?Không dành cho nhau lời sau cuối,Có chi cô hỡi chuyện đời thườngTôi đã dặn lòng không trở lạiTự thuở phân kỳ khóc biệt lyGặp nhau không lẽ… buồn thinh lặng,Rồi lại bâng khuâng, nói năng gì?Con đường trơ trọi chờ rêu phủGóc phố phong xanh chẳng ngỏ lờiHồn tôi lạc giữa ngàn con sóngChiều tan lặng lẽ giọt đêm rơiDẫu đã dặn lòng không nhớ nữaCho tình trọn vẹn một niềm mơNhưng sao lạ quá? Tôi buồn thế,Chẳng biết chờ ai cứ đợi chờ…

Đọc thêm

Thơ về tình Yêu Đơn Phương số 12

Anh đứng lặng, nhìn em nơi xa ấy,Nụ cười em như nắng sớm ban mai.Biết em vui, lòng anh cũng mỉm cười,Nhưng đâu dám mơ tay mình chạm tới...Em đâu biết từng đêm anh thổn thức,Gửi thương yêu vào gió thoảng mong manh.Chỉ là người đi cạnh giữa trời xanh,Khôn...

Đọc thêm

Bạn đã thích câu chuyện này ?

Hãy chia sẻ bằng cách nhấn vào nút bên trên

Truy cập trang web của chúng tôi và xem tất cả các bài viết khác!

melodious