Chị Hạnh Dung kính mến,
Em hỏi chị một chuyện nhỏ xíu thôi, nhưng nó cứ bám mãi trong đầu và cảm giác của em. Chị ơi, những cặp vợ chồng khác họ cùng nhau đi chơi như thế nào? Không phải là chuyến du lịch xa quan trọng gì mà chỉ là chuyện chở vợ đi chơi một chút thôi.
"Tùy em" có lẽ là câu cửa miệng của chồng em. Ảnh minh họaEm nhớ ngày mới yêu, tụi em tranh thủ dành nhiều thời gian đi với nhau, em rất thích những lúc được thoải mái như thế. Nhưng dần dần em nhận ra, đã 10 năm nay từ khi lấy nhau, chồng em luôn chở em đi với câu hỏi: “Đi đâu em?”.
Anh gần như không bao giờ suy nghĩ về chuyện rủ vợ đi chỗ này chỗ khác. Nói “gần như”, là vì trừ những lúc anh chở em đi tới những buổi gặp mặt đồng nghiệp, bạn học của ảnh, hay đi đám cưới đám tiệc chung. Nhiều khi em nghĩ không biết chồng muốn chở mình đi chơi thật hay chỉ để hoàn thành nghĩa vụ với vợ?
Có bữa giận quá, em nói lại, anh chở em đi mà, sao hỏi em đi đâu, không tìm ra chỗ cứ đòi chở vợ đi chơi, rồi “tùy em” là tùy thế nào. Những lúc đó, chồng đi lòng vòng một hồi chẳng đâu vào đâu, rồi lại đi về. Cứ vậy, em chẳng còn hứng thú gì, còn ảnh cũng thích đi chơi với bạn hơn, thực ra là ngồi một quán nào đó nhậu nhẹt chứ có đi đâu.
Không chỉ riêng chuyện đi chơi, những chuyện khác trong nhà cũng vậy. Anh ấy không bao giờ suy nghĩ về chuyện sẽ cho con đi du lịch đâu hè này, hay thời gian nào về quê thăm ba má… Mọi chuyện cứ “ủi” hết qua em. Em bị “tùy” hoài, hết sức mệt mỏi, cứ như mình mới là đàn ông trong nhà, còn ảnh thì là vợ hiền chỉ biết dựa dẫm…
Hà Mi (Q.Tân Phú, TP.HCM)
Em Hà Mi thân mến,
Hạnh Dung nghĩ nhiều phụ nữ khác sẽ ghen tị với em đấy, có chồng “ngoan” vậy còn gì! Còn thời gian cho việc vợ chồng chở nhau đi chơi, còn để tâm trí băn khoăn về việc đi chơi đâu, tức là cuộc sống hôn nhân của em còn nồng ấm, nhiều niềm vui. Đây là điều quý giá mà em phải cùng chồng gìn giữ, đừng vì một chút dỗi hờn, mệt mỏi mà xóa bỏ.
Hãy hạnh phúc với những điều giản dị. Ảnh minh họaPhần lớn các ông chồng có thói ỷ lại vào vợ - cái này như một thuộc tính tất yếu, không riêng chồng em mắc “hội chứng tuỳ em” đâu. Các ông ấy cho rằng họ chỉ lo những việc lớn, những việc cần bản lĩnh đàn ông, còn chuyện cho vợ con đi chơi đâu, ngày nào về quê… thì để vợ toàn quyền quyết định, muốn sao chiều vậy.
Thực ra cái này cũng có mặt tốt, là để quyền quyết định cho người phụ nữ. Nhìn theo khía cạnh tích cực của vấn đề, không phải chồng mình khờ đến mức không nghĩ ra được chỗ nào để chở vợ đi chơi, mà vì người ta không để trí óc vào việc đi chơi. Vậy thì khi anh ấy không nghĩ, mình nghĩ cũng được mà em. Mình thích đi chỗ nào, thích không khí thế nào, chi phí nào phù hợp, mấy giờ về… mình quyết định hết cũng được chứ. Để người ta quyết, đôi khi lại không phù hợp với mình.
Điều quan trọng trong đời sống vợ chồng là đừng chỉ trích nhau, đừng tìm cách moi móc những tật xấu, hoặc chỉ ghi nhớ những lúc mình không bằng lòng. Em có để ý khi em “trả treo” chồng, cuộc đi chơi lập tức nặng nề, mất vui. Mình cứ đặt mình vào vị trí chồng mình mà nghĩ, khả năng tốt nhất sẽ là “không biết nàng muốn hay không muốn đi, hay còn gì khác nữa đây, phụ nữ sao khó hiểu quá!”; khả năng xấu nhất sẽ là “đã chở bả đi rồi, còn bày đặt bẻ hành bẻ tỏi. Bữa sau cho ở nhà luôn cho biết mặt!”.
Khả năng nào cũng không phải điều mình muốn (mình muốn đi chơi thật vui, thú vị, thoải mái như ngày xưa phải không em?). Vậy thì, em hãy tìm chỗ, hãy tự chuẩn bị và hãy vui vẻ chỉ chỗ cho chồng em nhé.
Hạnh Dung
Thư cho Hạnh Dung, quý vị gởi về: hanhdung@baophunu.org.vn