Truyện cổ tích nước ngoài không chỉ là những câu chuyện kể trước giờ đi ngủ, các truyện cổ tích từ châu Âu, châu Á hay Trung Đông còn là cách tuyệt vời để kích thích trí tưởng tượng, phát triển ngôn ngữ và nuôi dưỡng tâm hồn cho bé. Trong bài viết này, AVAKids sẽ giới thiệu hơn 20 truyện cổ tích nước ngoài nổi tiếng, được kể lại chi tiết, dễ hiểu, giúp bố mẹ dễ dàng chọn lựa những câu chuyện phù hợp để cùng con khám phá mỗi ngày.
1Vì sao nên kể chuyện cổ tích cho bé nghe?
Kể chuyện cổ tích cho bé nghe mỗi ngày là một trong những hoạt động đơn giản nhưng mang lại hiệu quả giáo dục và gắn kết tình cảm to lớn nhất. Dưới đây là những lợi ích chính mà ba mẹ cần biết:
- Phát triển trí tưởng tượng & sáng tạo: Mở ra một thế giới thần tiên, nơi bé tự do hình dung về nhân vật, bối cảnh, và các phép màu, đặt nền móng cho tư duy sáng tạo.
- Xây dựng nền tảng đạo đức: Dạy bé phân biệt đúng - sai, thiện - ác một cách tự nhiên qua các thông điệp như "cái thiện luôn chiến thắng cái ác", "lòng tốt được đền đáp".
- Làm giàu vốn từ vựng: Giúp bé tiếp xúc với nhiều từ ngữ và cấu trúc câu phong phú, hỗ trợ phát triển kỹ năng ngôn ngữ và giao tiếp lưu loát.
- Nuôi dưỡng trí tuệ cảm xúc (EQ): Giúp bé học cách thấu hiểu, đồng cảm với cảm xúc của nhân vật, từ đó phát triển lòng trắc ẩn và sự quan tâm đến người khác.
- Rèn luyện tư duy logic: Các câu chuyện thường có cấu trúc nhân - quả rõ ràng, giúp bé học cách suy luận, phân tích và giải quyết vấn đề.
- Gắn kết tình cảm gia đình: Tạo ra khoảng thời gian tương tác chất lượng, ấm áp giữa ba mẹ và con cái, xây dựng những kỷ niệm tuổi thơ đẹp đẽ.
- Giúp bé đối mặt Nỗi sợ: Thông qua việc chứng kiến các nhân vật anh hùng chiến thắng kẻ ác, bé học được cách đối diện và vượt qua những nỗi sợ hãi của bản thân trong một không gian an toàn.
- Khơi dậy thói quen đọc sách: Khi yêu thích việc nghe kể chuyện, bé sẽ có xu hướng muốn tự mình khám phá những cuốn sách, hình thành một thói quen quan trọng cho việc học tập sau này.
- Mở rộng hiểu biết văn hóa: Truyện cổ tích từ các quốc gia khác nhau giúp bé làm quen với nhiều nền văn hóa, phong tục đa dạng trên thế giới.
- Tăng cường khả năng tập trung: Việc lắng nghe một câu chuyện từ đầu đến cuối giúp rèn luyện khả năng tập trung và chú ý của trẻ.
- Củng cố niềm tin & sự kiên trì: Các nhân vật chính thường phải vượt qua nhiều gian khó để có được hạnh phúc, truyền cảm hứng cho bé về giá trị của sự nỗ lực và niềm tin vào bản thân.
2TOP 30 truyện cổ tích nước ngoài cho bé hay và ý nghĩa nhất
Truyện cổ tích Cô bé Lọ Lem (Cinderella)
Ngày xửa ngày xưa, có một cô gái vô cùng xinh đẹp và tốt bụng. Sau khi mẹ cô mất, cha cô đi bước nữa với một người phụ nữ đã có hai cô con gái riêng. Người mẹ kế và hai cô chị độc ác vô cùng ganh ghét vẻ đẹp và đức hạnh của cô. Họ bắt cô làm hết mọi việc nặng nhọc trong nhà, từ lau dọn, giặt giũ đến nấu nướng. Đêm đến, khi mọi người đã say ngủ, cô chỉ có thể nằm nghỉ trên đống tro cạnh bếp lò. Vì vậy, mọi người gọi cô là Lọ Lem.
Một ngày nọ, nhà vua tổ chức vũ hội ba đêm liền để hoàng tử có thể chọn được vợ tương lai. Mọi thiếu nữ trong vương quốc đều được mời. Hai cô chị của Lọ Lem vô cùng háo hức, họ sắm sửa váy áo lộng lẫy và bắt Lọ Lem giúp họ chuẩn bị. Lọ Lem cũng ao ước được đi dự vũ hội, nhưng mẹ kế đã chế giễu và giao cho cô một núi công việc không thể nào xong nổi.
Khi hai người chị đã lên xe tới cung điện, Lọ Lem ngồi khóc một mình trong tuyệt vọng. Bỗng nhiên, một bà tiên hiền từ hiện ra. Bà vẫy chiếc đũa thần:
Biến quả bí ngô trong vườn thành một cỗ xe ngựa mạ vàng.
Biến mấy chú chuột nhắt thành những con ngựa trắng oai vệ.
Biến chú chuột cống thành người đánh xe.
Và cuối cùng, bà biến bộ quần áo rách rưới của Lọ Lem thành một bộ váy dạ hội lấp lánh như ngàn vì sao, cùng một đôi giày thủy tinh trong suốt, tuyệt đẹp.
Bà tiên dặn dò: "Hãy nhớ, phép màu sẽ tan biến khi đồng hồ điểm 12 giờ đêm!".
Lọ Lem bước vào cung điện, vẻ đẹp của cô khiến tất cả mọi người sững sờ, ngay cả mẹ kế và hai cô chị cũng không nhận ra. Hoàng tử ngay lập tức bị cuốn hút và chỉ khiêu vũ với mình cô suốt cả đêm. Nhưng khi đồng hồ sắp điểm 12 tiếng, Lọ Lem sực nhớ lời dặn và vội vã chạy đi, vô tình đánh rơi lại một chiếc giày thủy tinh.
Hoàng tử vô cùng tiếc nuối, chàng nhặt chiếc giày lên và hạ lệnh sẽ đi khắp vương quốc để tìm cho bằng được cô gái có thể đi vừa chiếc giày này.
Lính của nhà vua mang chiếc giày đi thử cho mọi cô gái. Khi họ đến nhà Lọ Lem, hai cô chị cố gắng nhét chân vào nhưng không tài nào vừa. Mẹ kế cố tình giấu Lọ Lem đi, nhưng lính của nhà vua vẫn phát hiện ra cô. Lọ Lem ướm thử chiếc giày, nó vừa như in. Cô liền lấy ra chiếc giày còn lại trong túi áo. Ngay lúc đó, bà tiên lại hiện ra và biến Lọ Lem trở lại thành nàng công chúa lộng lẫy đêm vũ hội.
Mọi người đều kinh ngạc. Lọ Lem tha thứ cho mẹ kế và hai người chị. Cô kết hôn cùng hoàng tử và họ sống hạnh phúc mãi mãi về sau.
Bài học ý nghĩa cho bé: Câu chuyện về Cô bé Lọ Lem dạy bé rằng lòng tốt, sự chăm chỉ và đức hạnh cuối cùng sẽ được đền đáp. Dù gặp khó khăn, nghịch cảnh, hãy luôn giữ cho mình một trái tim nhân hậu và đừng bao giờ từ bỏ hy vọng.
Mẹ có thể cho bé xem chi tiết truyện cổ tích Cô bé Lọ Lem qua video sau:
Truyện cổ tích Bạch Tuyết và bảy chú lùn (Snow White)
Ngày xửa ngày xưa, trong một ngày đông giá rét, hoàng hậu ngồi bên cửa sổ may vá và lỡ đâm kim vào tay. Ba giọt máu đỏ rơi xuống nền tuyết trắng xóa. Bà ao ước: "Ước gì ta có một cô con gái da trắng như tuyết, môi đỏ như máu và tóc đen như gỗ mun." Chẳng bao lâu sau, bà sinh hạ một nàng công chúa xinh đẹp tuyệt trần và đặt tên là Bạch Tuyết. Nhưng không may, hoàng hậu qua đời.
Nhà vua lấy vợ mới. Hoàng hậu mới rất đẹp nhưng vô cùng kiêu ngạo và độc ác. Mụ có một chiếc gương thần và ngày nào cũng hỏi: "Gương kia ngự ở trên tường, thế gian ai đẹp được dường như ta?". Gương luôn trả lời: "Muôn tâu hoàng hậu, bà là người đẹp nhất trần gian".
Nhưng khi Bạch Tuyết càng lớn càng xinh đẹp, một ngày kia, gương thần trả lời: "Xưa kia bà đẹp nhất trần, ngày nay Bạch Tuyết muôn phần đẹp hơn".
Nổi lòng ghen tuông, hoàng hậu ra lệnh cho một bác thợ săn mang Bạch Tuyết vào rừng giết đi. Nhưng bác thợ săn tốt bụng đã tha cho nàng và khuyên nàng hãy trốn thật xa. Bạch Tuyết sợ hãi chạy mãi vào sâu trong rừng cho đến khi tìm thấy một ngôi nhà nhỏ xinh xắn. Trong nhà, mọi thứ đều bé tí hon: bảy cái giường, bảy cái ghế, bảy cái đĩa... Nàng đã dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ rồi mệt quá ngủ thiếp đi.
Tối đến, bảy chú lùn làm việc ở mỏ vàng trở về. Họ rất ngạc nhiên khi thấy nhà cửa sạch tinh và một cô gái xinh đẹp đang ngủ. Khi Bạch Tuyết tỉnh dậy và kể lại câu chuyện của mình, bảy chú lùn đã thương tình cho nàng ở lại, với điều kiện nàng phải giúp họ chăm lo nhà cửa và phải hết sức cẩn thận với mụ hoàng hậu.
Ở cung điện, hoàng hậu hỏi gương và phát hiện ra Bạch Tuyết vẫn còn sống. Mụ vô cùng tức giận và quyết định tự mình ra tay. Mụ cải trang thành một bà lão bán hàng, mang những chiếc lược tẩm độc đến nhà chú lùn. Bạch Tuyết bị lừa, và khi chiếc lược vừa cắm lên tóc, nàng ngã xuống bất tỉnh. May sao, các chú lùn về kịp và gỡ chiếc lược ra, cứu sống nàng. Lần thứ hai, mụ hoàng hậu mang đến một quả táo tẩm độc. Mụ cắn nửa quả không độc, và đưa cho Bạch Tuyết nửa còn lại. Bạch Tuyết vừa cắn một miếng đã ngã lăn ra chết.
Bảy chú lùn đau khổ vô cùng, họ đặt nàng vào một cỗ quan tài bằng kính và ngày đêm canh giữ. Một hôm, một chàng hoàng tử đi ngang qua, thấy Bạch Tuyết xinh đẹp như đang ngủ, chàng đã xin các chú lùn cho mang cỗ quan tài về cung.
Trên đường đi, quân lính vấp phải một rễ cây, làm miếng táo độc trong cổ họng Bạch Tuyết văng ra. Nàng tỉnh lại trong sự vui mừng của mọi người.Hoàng tử và Bạch Tuyết yêu nhau và tổ chức một đám cưới linh đình. Mụ hoàng hậu độc ác cũng được mời đến dự. Khi nhận ra cô dâu chính là Bạch Tuyết, mụ kinh hãi. Nhưng mụ đã bị bắt phải xỏ vào đôi giày bằng sắt nung đỏ và nhảy múa cho tới chết.
Bài học ý nghĩa cho bé: Truyện cổ tích Bạch Tuyết dạy bé rằng lòng tốt và vẻ đẹp tâm hồn mới là thứ quý giá nhất. Câu chuyện cũng là lời cảnh báo về sự nguy hiểm của lòng đố kỵ, ghen ghét, đồng thời ca ngợi sức mạnh của tình bạn chân thành.
Nghe và xem chi tiết câu chuyện Nàng Bạch Tuyết và 7 chú lùn qua video sau:
Truyện cổ tích Người đẹp và quái vật (Beauty and the Beast)
Ngày xưa, có một lão thương gia giàu có sống cùng ba cô con gái. Hai cô chị ham vật chất và ích kỷ, còn cô con gái út tên là Belle (Người Đẹp) lại vô cùng hiền dịu, khiêm tốn và ham đọc sách.
Một lần, công việc kinh doanh của lão thương gia thất bại. Trên đường về, ông bị lạc trong rừng và tìm thấy một tòa lâu đài kỳ lạ. Tòa lâu đài không một bóng người nhưng lại có sẵn bàn ăn thịnh soạn và giường ngủ ấm áp. Sáng hôm sau, khi sắp rời đi, ông nhớ lời hứa hái cho Belle một bông hồng. Ngay khi ông vừa ngắt bông hoa, một Quái vật gớm ghiếc xuất hiện, gầm lên giận dữ vì ông đã dám trộm hoa của nó. Quái vật ra điều kiện: hoặc ông phải chết, hoặc phải đưa một trong các cô con gái đến thế chỗ.
Lão thương gia trở về trong đau khổ và kể lại mọi chuyện. Belle, vì thương cha và cảm thấy có lỗi, đã dũng cảm quyết định đi đến lâu đài của Quái vật.
Tại lâu đài, Belle ngạc nhiên khi được Quái vật đối xử như một bà chủ chứ không phải tù nhân. Mọi mong muốn của cô đều được đáp ứng. Dù có vẻ ngoài đáng sợ, Quái vật lại rất dịu dàng và cô đơn. Mỗi tối, nó đều đến ăn tối cùng cô và hỏi: "Nàng có muốn lấy ta không?". Mỗi lần như vậy, Belle đều từ chối. Dần dần, cô nhận ra đằng sau vẻ ngoài xấu xí ấy là một trái tim nhân hậu.
Một ngày, qua chiếc gương thần, Belle thấy cha mình đang lâm bệnh nặng. Cô xin Quái vật cho về thăm cha một tuần và hứa sẽ quay trở lại. Quái vật đau khổ đồng ý. Khi về nhà, hai cô chị ganh tị đã tìm cách giữ Belle ở lại lâu hơn, hy vọng Quái vật sẽ tức giận và ăn thịt cô.
Belle ở lại quá hạn. Một đêm, cô nằm mơ thấy Quái vật đang hấp hối bên bụi hồng trong vườn. Hoảng sợ, cô vội vã quay trở lại lâu đài. Cô tìm thấy Quái vật đang trút hơi thở cuối cùng. Belle ôm lấy nó, khóc nức nở và nói rằng cô thật lòng yêu nó.
Ngay khi lời yêu được thốt ra, một phép màu đã xảy ra. Quái vật biến trở lại thành một chàng hoàng tử khôi ngô. Chàng kể rằng vì sự kiêu ngạo của mình, chàng đã bị một bà tiên nguyền rủa cho đến khi nào có một cô gái thật lòng yêu chàng vì chính con người chàng chứ không phải vẻ bề ngoài. Tình yêu của Belle đã hóa giải lời nguyền.
Belle và hoàng tử kết hôn, họ cùng nhau cai trị vương quốc và sống hạnh phúc mãi mãi.
Bài học ý nghĩa cho bé: Truyện cổ tích Người đẹp và quái vật mang đến một thông điệp sâu sắc: vẻ đẹp đích thực nằm ở tâm hồn chứ không phải ở vẻ bề ngoài. Câu chuyện dạy bé không nên phán xét người khác qua dáng vẻ của họ, đồng thời ca ngợi sức mạnh cảm hóa của lòng trắc ẩn và tình yêu thương chân thành.
Cho bé yêu xem và nghe chi tiết truyện cổ tích Người đẹp và quái vật (Beauty and the Beast) qua video sau:
Truyện cổ tích Hansel và Gretel
Ngày xửa ngày xưa, gần một khu rừng lớn, có một người thợ đốn củi nghèo sống cùng hai con là Hansel và Gretel. Sau khi mẹ của hai bé mất, người cha lấy vợ mới. Người mẹ kế này lòng dạ độc ác. Năm ấy, một nạn đói khủng khiếp xảy ra, gia đình không còn gì để ăn. Tối đến, mụ rì ghẻ bàn với chồng: "Sáng mai, chúng ta sẽ đưa hai đứa trẻ vào sâu trong rừng, cho chúng một mẩu bánh mì rồi bỏ chúng ở đó. Chúng sẽ không tìm được đường về đâu."
Hansel nghe được câu chuyện, cậu bé liền lén ra ngoài nhặt đầy túi những viên sỏi trắng lấp lánh. Sáng hôm sau, khi cả nhà vào rừng, Hansel cứ đi một đoạn lại thả một viên sỏi xuống đất. Khi bị bỏ lại, hai anh em đã men theo con đường sỏi trắng để tìm về nhà.
Vài tuần sau, nạn đói càng trầm trọng hơn. Mụ rì ghẻ lại ép người chồng thực hiện kế hoạch cũ. Lần này, cửa bị khóa chặt nên Hansel không thể ra ngoài nhặt sỏi. Cậu bé đành dùng mẩu bánh mì ít ỏi của mình, bẻ vụn và rải dọc đường đi. Nhưng than ôi, đàn chim trong rừng đã ăn hết sạch những mẩu bánh vụn. Hai anh em không thể tìm được đường về nhà.
Họ lang thang trong rừng suốt ba ngày, đói và mệt lả. Bỗng nhiên, hai anh em nhìn thấy một ngôi nhà kỳ diệu được làm hoàn toàn bằng bánh gừng, mái lợp kẹo ngọt, và cửa sổ bằng đường trong suốt. Quá đói, chúng liền chạy đến và bẻ bánh ăn. Bất thình lình, một bà lão bước ra, trông có vẻ hiền từ, mời chúng vào nhà ăn uống no nê và nghỉ ngơi.
Nhưng bà lão đó chính là một mụ phù thủy độc ác, chuyên dụ dỗ trẻ con để ăn thịt. Sáng hôm sau, mụ tóm lấy Hansel, nhốt cậu vào một cái lồng sắt và bắt Gretel làm mọi việc nặng nhọc. Hàng ngày, mụ vỗ béo cho Hansel và bắt cậu chìa ngón tay ra để kiểm tra xem đã béo chưa. Hansel thông minh đã chìa ra một mẩu xương gà. Mụ phù thủy mắt kém nên không nhận ra, cứ thắc mắc sao cậu bé ăn mãi mà không béo lên.
Mất hết kiên nhẫn, mụ quyết định nướng thịt Hansel. Mụ nhóm một lò nướng thật to và bảo Gretel: "Leo vào xem lò đã đủ nóng chưa!". Gretel nhanh trí đáp: "Cháu không biết làm thế nào ạ, cửa lò bé quá. Bà làm mẫu cho cháu xem được không?". Mụ phù thủy già bực tức chui đầu vào lò. Ngay lập tức, Gretel lấy hết sức đẩy mạnh mụ vào trong và đóng sập cửa lò lại.
Gretel giải thoát cho anh trai. Hai anh em tìm thấy trong nhà mụ phù thủy rất nhiều châu báu, ngọc ngà. Họ lấy đầy túi rồi tìm đường về. May mắn thay, họ đã tìm được đường ra khỏi khu rừng. Khi về đến nhà, họ chỉ còn thấy người cha đang đau khổ. Mụ rì ghẻ đã chết. Cha con họ đoàn tụ trong vui sướng. Nhờ có số châu báu, họ sống sung túc và hạnh phúc mãi mãi.
Bài học ý nghĩa cho bé: Câu chuyện dạy bé bài học về sự cảnh giác với người lạ, không nên dễ dàng tin vào những lời ngon ngọt hay vẻ bề ngoài. Đồng thời, truyện đề cao sự thông minh, đoàn kết và lòng dũng cảm của hai anh em đã giúp họ chiến thắng cái ác.
Ba mẹ có thể cho bé yêu xem chi tiết truyện cổ tích Hansel và Gretel qua video sau:
Truyện cổ tích Cô bé quàng khăn đỏ (Little Red Riding Hood)
Ngày xửa ngày xưa, có một cô bé rất dễ thương. Ai gặp cô cũng yêu quý, nhưng người yêu cô bé nhất là bà ngoại. Bà đã tặng cho cô một chiếc khăn choàng bằng nhung màu đỏ, cô bé rất thích và lúc nào cũng quàng nó trên đầu, vì vậy mọi người gọi cô là "Cô bé quàng khăn đỏ".
Một hôm, mẹ cô bảo: "Khăn Đỏ à, bà ngoại đang ốm. Con hãy mang giỏ bánh và chai rượu này sang biếu bà nhé. Nhớ đi thẳng đường, đừng la cà nói chuyện với người lạ kẻo gặp nguy hiểm".
Cô bé quàng khăn đỏ vâng lời mẹ, tung tăng lên đường. Ngôi nhà của bà nằm ở trong rừng, cách làng một quãng. Khi cô bé vừa vào đến bìa rừng thì một con chó sói gian ác từ đâu nhảy ra. Khăn Đỏ không biết sói là con vật độc ác nên chẳng hề sợ hãi.
Sói gian xảo hỏi: "Chào cô bé, cháu đi đâu sớm vậy?". Khăn Đỏ ngây thơ trả lời: "Cháu đi sang nhà bà ngoại ạ. Bà cháu đang bị ốm". Sói lại hỏi: "Nhà bà cháu ở đâu?". Khăn Đỏ thật thà chỉ: "Đi sâu vào trong rừng một chút là tới ạ, ngôi nhà nằm dưới ba cây sồi lớn".
Sói thầm nghĩ: "Con bé này trông non tơ và ngon miệng đây, chắc chắn sẽ ngon hơn bà lão. Phải tìm cách ăn thịt cả hai mới được". Nghĩ vậy, sói bèn ngon ngọt rủ rê Khăn Đỏ: "Cháu xem kìa, hoa trong rừng đẹp thế kia, sao cháu không hái vài bông tặng bà?".
Khăn Đỏ nghe lời, liền chạy vào rừng hái hoa. Trong khi đó, con sói gian ác chạy một mạch đến nhà bà ngoại, giả giọng Khăn Đỏ để lừa bà mở cửa. Nó nuốt chửng bà lão vào bụng, rồi mặc quần áo của bà, đội mũ trùm kín mặt và nằm lên giường chờ đợi.
Khi Khăn Đỏ hái được một bó hoa lớn, cô bé mới nhớ ra và chạy đến nhà bà. Thấy cửa mở toang, cô bé bước vào và cảm thấy có gì đó khác lạ. Cô đến bên giường và kinh ngạc hỏi:"Bà ơi, sao tai bà to thế?" - "Tai bà to để nghe cháu rõ hơn"."
Bà ơi, sao mắt bà to thế?" - "Mắt bà to để nhìn cháu rõ hơn".
"Bà ơi, sao tay bà to thế?" - "Tay bà to để ôm cháu chặt hơn".
"Nhưng bà ơi, sao mồm bà to thế?" - "Mồm bà to để ăn thịt cháu!"
Dứt lời, sói nhảy ra khỏi giường và nuốt chửng luôn cô bé Khăn Đỏ tội nghiệp. Xong xuôi, nó no căng bụng, leo lên giường ngủ một giấc say sưa và ngáy vang trời.
May thay, có một bác thợ săn đi ngang qua. Nghe tiếng ngáy lạ, bác bèn ghé vào xem. Nhận ra con sói gian ác, bác định giơ súng bắn nhưng lại nghĩ có lẽ nó đã nuốt bà lão, biết đâu vẫn còn cứu được. Bác bèn lấy kéo, rạch bụng con sói đang ngủ say.
Vừa rạch được vài đường, bác đã thấy chiếc khăn đỏ ló ra. Rạch thêm chút nữa, cô bé Khăn Đỏ nhảy ra và kêu lên: "Trời ơi, cháu sợ quá! Trong bụng sói tối đen như mực". Ngay sau đó, bà ngoại cũng chui ra, tuy có hơi khó thở nhưng vẫn còn sống.
Để trừng trị con sói, Khăn Đỏ đã đi nhặt những hòn đá to, nhét đầy vào bụng nó. Khi sói tỉnh dậy, nó cố gắng bỏ chạy nhưng vì những hòn đá quá nặng, nó ngã quỵ xuống và chết.
Từ đó, Cô bé quàng khăn đỏ không bao giờ dám trái lời mẹ dặn nữa.
Bài học ý nghĩa cho bé: Đây là một trong những câu chuyện mang tính răn dạy rõ ràng nhất. Bài học lớn nhất là trẻ em phải biết vâng lời cha mẹ, không được la cà hay nói chuyện và tiết lộ thông tin cho người lạ. Sự ngây thơ có thể đặt bản thân vào tình thế nguy hiểm.
Dưới đây là video chi tiết về truyện Cô bé quàng khăn đỏ:
Truyện cổ tích Vịt con xấu xí (The Ugly Duckling)
Vào một ngày hè đẹp trời, vịt mẹ đang kiên nhẫn ấp một ổ trứng bên bờ hồ. Lần lượt từng quả trứng nứt ra, những chú vịt con xinh xắn, lông vàng óng ả chui ra, kêu "chíp, chíp". Nhưng vẫn còn lại một quả trứng to hơn hẳn chưa nở. Vịt mẹ tiếp tục ấp. Vài ngày sau, quả trứng cuối cùng cũng nứt vỏ, nhưng từ trong đó chui ra một chú vịt con vừa to, vừa xám xịt, trông thật xấu xí và vụng về.
Cả đàn vịt đều chê bai, xa lánh chú vịt con tội nghiệp. Các anh chị em của nó thường xuyên mổ và đuổi đánh nó. Ngay cả vịt mẹ cũng cảm thấy phiền lòng và nói: "Giá như con không phải là con của ta!". Quá buồn bã và cô đơn, vịt con xấu xí quyết định bỏ đi.
Nó lang thang khắp nơi, nhưng đi đến đâu cũng bị chê cười và xua đuổi. Gà, mèo, thậm chí cả bà chủ nhà cũng chế giễu vẻ ngoài của nó. Vịt con cảm thấy mình là sinh vật xấu xí và vô dụng nhất trên đời.
Mùa thu đến, vịt con nhìn thấy một đàn chim thiên nga trắng muốt, xinh đẹp bay trên trời. Chúng có cái cổ cao kiêu hãnh và đôi cánh rộng sải bay về phương Nam tránh rét. Vịt con ngước nhìn theo với một nỗi ao ước khôn tả. "Ôi, giá như mình cũng được đẹp đẽ và duyên dáng như chúng!"
Mùa đông khắc nghiệt ập tới. Vịt con tội nghiệp phải một mình chống chọi với cái đói và cái rét. Có lúc, nó gần như chết cóng trên mặt hồ đóng băng, may mắn được một bác nông dân cứu mang về nhà. Nhưng vì quá sợ hãi, nó lại bỏ chạy và trải qua một mùa đông vô cùng khổ sở.
Cuối cùng, mùa xuân ấm áp cũng về. Vịt con cảm thấy cơ thể mình tràn đầy sức sống. Nó vỗ cánh và ngạc nhiên khi thấy mình có thể bay cao hơn, mạnh mẽ hơn. Nó bay đến một hồ nước trong xanh, nơi có đàn thiên nga xinh đẹp đang bơi lội.
Vẫn mặc cảm về sự xấu xí của mình, vịt con cúi đầu chờ đợi bị chế nhạo. Nhưng khi nhìn xuống mặt nước, nó sững sờ. Phản chiếu dưới hồ không phải là một con vịt xám xịt, vụng về, mà là một con thiên nga trắng muốt, lộng lẫy với chiếc cổ cao thanh tú. Nó đã không còn là vịt con xấu xí nữa.
Đàn thiên nga bơi đến, chào đón nó một cách thân thiện. Lũ trẻ con trên bờ reo lên: "Nhìn kìa, có một con thiên nga mới! Con này là con đẹp nhất!". Lần đầu tiên trong đời, vịt con cảm thấy hạnh phúc và tự hào. Nó đã trải qua bao đau khổ, và giờ đây, nó mới hiểu hết giá trị của niềm vui và hạnh phúc.
Bài học ý nghĩa cho bé: Đừng bao giờ phán xét người khác qua vẻ bề ngoài. Mỗi người đều có giá trị riêng và vẻ đẹp tiềm ẩn. Câu chuyện cũng dạy bé về sự tự tin, lòng kiên trì và hy vọng. Dù khởi đầu có khó khăn, nhưng nếu không ngừng nỗ lực, chúng ta sẽ tìm thấy vị trí xứng đáng của mình và tỏa sáng.
Ba mẹ có thể cùng bé xem chi tiết truyện Vịt con xấu xí qua video sau:
Truyện cổ tích Nàng Rapunzel (Công chúa tóc mây)
Ngày xửa ngày xưa, có hai vợ chồng sống cạnh khu vườn của một mụ phù thủy quyền năng tên là Gothel. Người vợ đang mang thai, bỗng một ngày, bà thèm ăn món rau diếp Rapunzel trong vườn của mụ phù thủy đến mức không ăn thì sẽ chết. Quá thương vợ, người chồng liều mình trèo vào vườn hái trộm rau.
Lần thứ hai, khi ông vừa hái rau xong thì mụ phù thủy Gothel xuất hiện, đe dọa sẽ trừng phạt ông. Người chồng sợ hãi van xin, và mụ phù thủy ra điều kiện: "Ta sẽ cho ngươi lấy bao nhiêu rau tùy thích, nhưng đổi lại, khi vợ ngươi sinh con, ngươi phải giao đứa bé đó cho ta." Vì quá sợ hãi, người chồng đã đồng ý.
Khi người vợ sinh ra một cô con gái xinh đẹp tuyệt trần, mụ phù thủy liền đến và bắt cô bé đi, đặt tên là Rapunzel. Mụ nhốt Rapunzel trong một tòa tháp cao chót vót giữa rừng sâu. Tòa tháp không có cửa ra vào, cũng chẳng có cầu thang, chỉ có một ô cửa sổ nhỏ trên đỉnh. Rapunzel lớn lên với mái tóc vàng óng, dài phi thường. Mỗi khi muốn lên tháp, mụ Gothel sẽ đứng dưới và gọi lớn: "Rapunzel, Rapunzel, thả tóc xuống cho ta!" Nghe vậy, Rapunzel sẽ thắt bím tóc dài của mình, thả xuống từ cửa sổ để mụ phù thủy leo lên.
Nhiều năm trôi qua, một hôm, một chàng hoàng tử đi săn trong rừng và nghe thấy tiếng hát du dương, say đắm lòng người của Rapunzel. Chàng tìm đến tòa tháp nhưng không có cách nào vào được. Ngày nào chàng cũng đến nghe nàng hát, và một lần, chàng thấy mụ phù thủy đến và học được cách gọi Rapunzel thả tóc xuống.
Tối hôm sau, hoàng tử đến dưới chân tháp và gọi: "Rapunzel, Rapunzel, thả tóc xuống cho ta!". Rapunzel thả tóc xuống, và chàng hoàng tử leo lên. Ban đầu, Rapunzel rất sợ hãi, nhưng sự dịu dàng của hoàng tử đã khiến nàng xiêu lòng. Họ yêu nhau và hoàng tử hứa sẽ đưa nàng thoát khỏi tòa tháp. Họ lên kế hoạch: mỗi lần đến thăm, hoàng tử sẽ mang theo một cuộn lụa để Rapunzel bện thành một cái thang.
Nhưng một ngày, Rapunzel đã vô tình tiết lộ bí mật. Khi đang kéo mụ phù thủy lên, nàng ngây thơ nói: "Sao bà nặng hơn hoàng tử nhiều thế?". Mụ Gothel giận dữ, liền lấy kéo cắt phăng mái tóc vàng óng của Rapunzel. Sau đó, mụ đày nàng đến một nơi hoang mạc xa xôi để sống trong cơ cực.
Tối đó, khi hoàng tử đến, mụ Gothel đã thả bím tóc bị cắt xuống để lừa chàng. Khi chàng leo lên, thay vì thấy Rapunzel yêu dấu, chàng phải đối mặt với mụ phù thủy độc ác. Mụ chế nhạo chàng và nói rằng chàng sẽ không bao giờ gặp lại Rapunzel nữa. Quá tuyệt vọng, hoàng tử đã nhảy từ trên tháp xuống. Chàng không chết nhưng bị gai nhọn đâm vào mắt và trở nên mù lòa.
Chàng lang thang khắp nơi trong đau khổ, ăn cỏ dại và rễ cây để sống, chỉ biết khóc thương cho người mình yêu. Nhiều năm sau, chàng tình cờ đến được vùng hoang mạc nơi Rapunzel đang sống cùng cặp song sinh mà nàng đã sinh ra. Chàng nghe thấy giọng hát quen thuộc và lần theo. Rapunzel nhận ra chàng, họ ôm nhau khóc nức nở. Những giọt nước mắt hạnh phúc của nàng rơi vào mắt chàng, và một phép màu đã xảy ra, đôi mắt của hoàng tử sáng lại như xưa.
Chàng đưa Rapunzel và các con trở về vương quốc của mình. Họ sống hạnh phúc viên mãn đến hết đời.
Bài học ý nghĩa cho bé: Câu chuyện nhắc nhở về hậu quả của những lời hứa vội vàng và sự ích kỷ. Quan trọng hơn, nó ca ngợi sức mạnh của tình yêu và hy vọng, cho thấy rằng dù trải qua bao nhiêu gian khổ, thử thách, tình yêu chân thành vẫn có thể chữa lành mọi vết thương và mang con người đến với hạnh phúc.
Chi tiết về truyện Cô bé tóc mây mẹ có thể tham khảo qua video sau:
Truyện cổ tích Nàng tiên cá (The Little Mermaid)
Dưới đáy biển sâu thẳm là vương quốc của vua Thủy Tề, nơi có sáu nàng công chúa tiên cá xinh đẹp. Cô công chúa út là người xinh đẹp nhất, nàng có một giọng hát trong trẻo tuyệt vời và một trái tim luôn khao khát khám phá thế giới con người.
Vào sinh nhật thứ 15, nàng được phép trồi lên mặt nước. Nàng nhìn thấy một con tàu lớn, trên đó, một chàng hoàng tử khôi ngô đang tổ chức sinh nhật. Nàng tiên cá đã yêu chàng ngay từ cái nhìn đầu tiên. Bất ngờ, một cơn bão khủng khiếp ập đến, nhấn chìm con tàu. Nàng đã dũng cảm cứu hoàng tử khỏi chết đuối và đưa chàng vào bờ gần một ngôi đền. Khi có người đến, nàng vội lặn xuống biển sâu, hoàng tử không hề biết ai đã cứu mình.
Trở về thủy cung, nàng tiên cá ngày đêm nhung nhớ hoàng tử. Nàng quyết định tìm đến phù thủy biển để xin một đôi chân, đánh đổi bất cứ giá nào. Mụ phù thủy độc ác đã đồng ý với những điều kiện tàn nhẫn:
Nàng sẽ có đôi chân, nhưng mỗi bước đi sẽ đau đớn như dẫm lên dao nhọn.
Nàng phải đánh đổi bằng giọng hát của mình, mụ sẽ cắt lưỡi nàng.
Và điều kinh khủng nhất: nếu hoàng tử kết hôn với người khác, vào rạng đông ngày cưới, nàng sẽ tan thành bọt biển.
Vì tình yêu, nàng tiên cá đã chấp nhận. Nàng uống lọ thuốc thần và tỉnh dậy trên bờ biển với đôi chân con người. Hoàng tử tìm thấy nàng, bị mê hoặc bởi vẻ đẹp và sự duyên dáng của nàng, nhưng chàng chỉ xem nàng như một đứa trẻ được tìm thấy vì nàng không thể nói. Nàng ở lại cung điện, hàng ngày phải chịu đựng nỗi đau đớn khi nhảy múa cho hoàng tử xem.
Rồi một ngày, vua cha ép hoàng tử phải kết hôn với công chúa nước láng giềng. Hoàng tử nói rằng chàng chỉ yêu người con gái đã cứu chàng (chàng tin đó là cô gái ở trong ngôi đền). Nhưng khi gặp mặt, công chúa nước láng giềng chính là cô gái đó. Hoàng tử vui mừng quyết định kết hôn.
Trái tim nàng tiên cá tan nát. Trong đêm tân hôn của hoàng tử trên thuyền, các chị của nàng xuất hiện. Họ đã đổi mái tóc dài của mình để lấy từ mụ phù thủy một con dao găm. Họ nói: "Hãy dùng con dao này đâm vào tim hoàng tử, để máu của chàng nhỏ xuống chân em, em sẽ trở lại thành tiên cá."
Nàng tiên cá cầm con dao tiến đến bên hoàng tử đang ngủ say, nhưng nàng không thể ra tay. Nàng ném con dao xuống biển. Khi ánh bình minh đầu tiên ló dạng, nàng gieo mình xuống nước, cảm thấy cơ thể tan ra thành bọt biển.
Nhưng nàng không biến mất. Nàng trở thành một linh hồn của không khí. Các linh hồn khác nói với nàng rằng vì nàng đã yêu thương và hy sinh hết mình, nàng đã có cơ hội để có được một linh hồn bất tử sau 300 năm làm việc thiện.
Bài học ý nghĩa cho bé: Đây là một câu chuyện sâu sắc về sự hy sinh vô bờ bến trong tình yêu. Nó dạy chúng ta rằng tình yêu đích thực đôi khi không phải là sự chiếm hữu, mà là mong muốn điều tốt đẹp nhất cho người mình yêu, ngay cả khi điều đó có nghĩa là mình phải chịu đựng nỗi đau.
Ba mẹ có thể cho bé nghe chi tiết truyện cổ tích Nàng tiên cá qua video sau:
Truyện cổ tích Ba chú heo con (The Three Little Pigs)
Ngày xưa, heo mẹ tiễn ba chú heo con ra đời để tự xây dựng cuộc sống. "Các con hãy xây cho mình những ngôi nhà thật vững chắc để tránh sói già gian ác nhé!" - heo mẹ dặn.
Chú heo anh cả rất lười biếng. Chú chỉ muốn xây nhà cho nhanh để còn đi chơi. Gặp một bác nông dân gánh rơm, chú liền xin một ít và xây một ngôi nhà bằng rơm. Xoẹt một cái đã xong, chú vui vẻ chạy đi chơi.
Chú heo thứ hai cũng không chăm chỉ hơn là mấy. Chú gặp một người đốn củi với một bó gậy. Chú xin gậy và xây một ngôi nhà bằng gỗ. Tuy có chắc hơn nhà rơm một chút, nhưng cũng rất sơ sài. Xây xong, chú cũng vội vã đi tìm anh mình để chơi.
Chỉ có chú heo út là người chăm chỉ và cẩn thận. Chú nhớ lời mẹ dặn, quyết tâm xây một ngôi nhà thật vững chắc. Chú đi tìm một người thợ xây và xin những viên gạch đỏ au. Chú miệt mài xây dựng, trộn vữa, đặt từng viên gạch ngay ngắn. Hai người anh còn chạy qua chế giễu: "Làm gì mà lâu thế! Đi chơi với bọn anh đi!". Nhưng heo út vẫn kiên trì xây cho đến khi ngôi nhà gạch kiên cố hoàn thành, có cả một ống khói cao.
Một ngày nọ, một con sói già hung ác đến khu rừng. Nó đến ngôi nhà rơm của heo cả và gõ cửa: "Heo con, heo con, cho ta vào!". Heo cả run rẩy đáp: "Không, không đời nào!". Sói gầm lên: "Vậy thì ta sẽ hít một hơi thật sâu và ta sẽ thổi bay ngôi nhà của ngươi!". Sói phồng má, thổi một cái "Phù!", ngôi nhà rơm bay đi mất. Heo cả hoảng hốt chạy bán sống bán chết đến nhà heo hai.
Sói đuổi theo đến ngôi nhà gỗ. "Heo con, heo con, cho ta vào!". Hai chú heo sợ hãi hét lên: "Không, không đời nào!". Sói lại gầm lên: "Vậy thì ta sẽ hít một hơi thật sâu, ta sẽ thổi, và ta sẽ thổi bay ngôi nhà của các ngươi!". Sói thổi một hơi, hai hơi, ngôi nhà gỗ rung chuyển rồi cũng sụp đổ. Hai chú heo hoảng loạn chạy thục mạng đến nhà heo út.
Sói đắc ý đuổi theo đến ngôi nhà gạch. "Heo con, heo con, cho ta vào!". Heo út bình tĩnh đáp từ bên trong: "Không, không đời nào!". Sói lại dùng chiêu cũ: "Vậy thì ta sẽ hít, ta sẽ thổi, và ta sẽ thổi bay ngôi nhà của ngươi!". Nó hít một hơi căng lồng ngực rồi thổi "Phù! Phù!". Nhưng ngôi nhà gạch không hề suy chuyển. Sói thổi đến mệt lử, hụt hơi mà ngôi nhà vẫn trơ trơ.
Tức giận, sói quyết định trèo lên mái nhà và chui xuống qua đường ống khói. Heo út thông minh đã đoán được ý đồ của sói. Chú nhanh chóng nhóm lửa, đặt một cái vạc lớn đầy nước lên bếp. Khi sói vừa tụt xuống ống khói, nó đã rơi tõm vào vạc nước sôi. Thế là hết đời con sói gian ác.
Từ đó, ba chú heo con sống vui vẻ, an toàn cùng nhau trong ngôi nhà gạch vững chắc. Hai người anh đã học được một bài học quý giá về sự chăm chỉ và cẩn thận.
Bài học ý nghĩa cho bé: Câu chuyện là một bài học kinh điển về sự chăm chỉ, cẩn thận và tầm nhìn xa. Sự lười biếng, làm việc qua loa sẽ dẫn đến hậu quả không tốt. Ngược lại, bỏ công sức và tâm huyết để làm việc một cách nghiêm túc sẽ mang lại kết quả bền vững và an toàn.
Mời ba mẹ và bé cùng nghe chi tiết truyện Ba chú heo con:
Truyện cổ tích Cậu bé người gỗ Pinocchio
Ngày xửa ngày xưa, có một bác thợ mộc già, cô đơn tên là Geppetto. Bác không có con cái nên ao ước có một cậu con trai. Một hôm, bác đẽo một khúc gỗ thông thành một chú rối hình cậu bé và đặt tên là Pinocchio. Đêm đó, khi bác Geppetto đang ngủ, một bà tiên xanh hiền hậu đã hiện ra. Cảm động trước tấm lòng của bác, bà đã ban phép cho chú rối gỗ, giúp Pinocchio có thể cử động và nói chuyện như người thật.
Bà tiên nói với Pinocchio: "Để trở thành một cậu bé bằng xương bằng thịt, con phải chứng tỏ mình là người dũng cảm, trung thực và không ích kỷ." Bà cũng cử chú dế Jiminy làm "lương tâm" để dẫn lối cho Pinocchio.
Bác Geppetto vui mừng khôn xiết. Bác bán chiếc áo khoác duy nhất của mình để mua cho Pinocchio sách vở và cho cậu đến trường. Nhưng trên đường đi học, Pinocchio đã bị hai kẻ gian xảo là cáo Honest John và mèo Gideon dụ dỗ. Thay vì đến trường, cậu đã bán sách và dùng tiền mua vé đi xem gánh xiếc rối của lão Stromboli độc ác.
Với khả năng tự cử động mà không cần dây, Pinocchio trở thành ngôi sao, kiếm được rất nhiều tiền cho lão Stromboli. Nhưng khi buổi diễn kết thúc, lão nhốt cậu vào một cái lồng sắt. Pinocchio khóc lóc hối hận. Bà tiên xanh lại hiện ra và hỏi tại sao cậu không đến trường. Pinocchio đã nói dối, và mỗi lần nói dối, chiếc mũi của cậu lại dài ra một chút. Xấu hổ, cậu đã thú nhận tất cả. Bà tiên tha thứ và làm cho mũi cậu trở lại bình thường, nhưng bà cảnh báo đây là lần cuối cùng.
Thoát khỏi lão Stromboli, Pinocchio lại bị cáo và mèo lừa đi đến "Đảo Hư Hỏng", một nơi không có luật lệ, trẻ con có thể quậy phá thỏa thích. Nhưng đó là một cái bẫy. Những đứa trẻ lười biếng, hư hỏng ở đây đều bị biến thành lừa để bán cho các hầm mỏ. Pinocchio cũng bắt đầu mọc tai và đuôi lừa. Cậu và chú dế Jiminy hoảng sợ bỏ trốn.
Khi trở về nhà, Pinocchio đau đớn phát hiện ra bác Geppetto đã đi thuyền ra biển tìm cậu và bị một con cá voi khổng lồ tên là Monstro nuốt chửng. Không một chút do dự, Pinocchio dũng cảm gieo mình xuống biển để cứu cha.
Cậu tìm thấy bác Geppetto đang sống lay lắt trong bụng con cá voi. Để thoát ra, Pinocchio đã nghĩ ra một kế, cậu đốt một đống lửa lớn, khói bốc lên khiến con cá voi hắt xì một cái thật mạnh, đẩy cả hai người ra ngoài. Con cá voi giận dữ đuổi theo. Pinocchio đã dùng hết sức mình đẩy bác Geppetto vào một khe đá an toàn, còn cậu thì kiệt sức và bị sóng đánh bất tỉnh.
Khi tỉnh lại, Pinocchio thấy mình đang nằm trên giường. Cậu nhìn xuống và ngạc nhiên khi thấy tay chân mình không còn là gỗ nữa. Bà tiên xanh đã chứng kiến lòng dũng cảm và sự hy sinh của cậu, nên đã biến cậu thành một cậu bé bằng xương bằng thịt. Bác Geppetto và Pinocchio ôm nhau trong hạnh phúc. Từ đó, Pinocchio trở thành một cậu con trai hiếu thảo và ngoan ngoãn.
Bài học ý nghĩa cho bé: Câu chuyện về Pinocchio là bài học sâu sắc về sự trung thực. Việc nói dối sẽ mang lại hậu quả xấu (chiếc mũi dài ra). Ngoài ra, truyện còn dạy bé về lòng hiếu thảo, tầm quan trọng của việc đi học, biết lắng nghe lời khuyên và sự dũng cảm hy sinh vì người mình yêu thương.
Chi tiết về câu chuyện Pinocchio:
Truyện cổ tích Aladdin và cây đèn thần
Tại thành phố Agrabah sầm uất ở xứ Ả Rập, có một chàng trai trẻ tên là Aladdin. Tuy sống lang thang, nghèo khó nhưng Aladdin có một trái tim nhân hậu, được mệnh danh là "viên kim cương trong cát". Cậu sống cùng chú khỉ nhỏ tinh nghịch Abu.
Một ngày, công chúa Jasmine, vì chán ghét cuộc sống bị giam cầm trong cung điện và bị ép hôn, đã cải trang thành dân thường để trốn ra ngoài. Ở khu chợ, cô gặp Aladdin và họ đã có cảm tình với nhau. Nhưng sau đó, Aladdin bị lính của Tể tướng Jafar độc ác bắt giữ.
Jafar là một kẻ tham lam, đang âm mưu chiếm đoạt ngai vàng. Hắn biết về một hang động kỳ diệu chứa đầy kho báu và một cây đèn thần có thể ban mọi điều ước. Nhưng chỉ có "viên kim cương trong cát" mới có thể vào hang. Jafar đã lừa Aladdin vào hang, dặn cậu chỉ được lấy cây đèn cũ kỹ, không được chạm vào bất cứ thứ gì khác.
Bên trong hang, Aladdin và Abu đã tìm thấy cây đèn. Một tấm thảm bay thần kỳ đã giúp đỡ họ. Nhưng Abu đã không kìm được lòng tham, chạm vào một viên hồng ngọc, khiến hang động sụp đổ. Thảm bay đã cứu họ, nhưng Jafar đã lừa lấy cây đèn và đẩy Aladdin rơi lại vào hang. May mắn là Abu đã nhanh tay giật lại cây đèn.
Bị mắc kẹt, Aladdin vô tình chà tay vào cây đèn. Một vị Thần Đèn khổng lồ, vui tính và đầy quyền năng hiện ra. Thần Đèn nói sẽ ban cho chủ nhân của mình ba điều ước. Điều ước đầu tiên của Aladdin là thoát khỏi hang động.
Sau đó, để có thể cưới công chúa, Aladdin ước mình trở thành một hoàng tử. Thần Đèn biến cậu thành Hoàng tử Ali và tạo ra một đoàn diễu hành hoành tráng tiến vào cung điện. Dù ban đầu không ấn tượng, công chúa Jasmine đã dần yêu mến "Hoàng tử Ali" sau chuyến du ngoạn trên tấm thảm thần, nơi Aladdin đã cho thấy con người thật của mình.
Jafar nhận ra thân phận của Aladdin và tìm cách đánh cắp cây đèn. Hắn đã thành công và trở thành chủ nhân mới của Thần Đèn. Điều ước đầu tiên của Jafar là trở thành Quốc vương. Điều ước thứ hai là trở thành pháp sư hùng mạnh nhất thế giới. Hắn đày Aladdin đến một vùng đất băng giá.
Nhờ tấm thảm thần, Aladdin quay trở lại và đối đầu với Jafar. Thấy Jafar quá mạnh, Aladdin đã dùng mưu trí, khích bác vào lòng kiêu ngạo của hắn: "Ngươi mạnh thật đấy, nhưng ngươi sẽ không bao giờ mạnh bằng Thần Đèn!". Lòng tham vô đáy đã khiến Jafar dùng điều ước cuối cùng để trở thành một vị thần đèn hùng mạnh nhất. Ngay lập tức, hắn biến thành một vị thần đèn khổng lồ, nhưng cũng bị trói buộc bởi xiềng xích và bị hút vào một chiếc đèn màu đen, trở thành tù nhân của chính quyền năng của mình.
Sau khi chiến thắng, Aladdin đã dùng điều ước cuối cùng của mình, không phải cho bản thân, mà để thực hiện lời hứa: giải thoát cho Thần Đèn. Cảm động trước tấm lòng của Aladdin, Quốc vương đã thay đổi luật lệ, cho phép công chúa được kết hôn vì tình yêu. Aladdin và Jasmine đã hạnh phúc bên nhau.
Bài học ý nghĩa cho bé: Giá trị của một con người nằm ở phẩm chất bên trong chứ không phải ở sự giàu có hay địa vị. Lòng tốt, sự trung thực và trí thông minh là những tài sản quý giá nhất. Câu chuyện cũng dạy bé về tầm quan trọng của việc giữ lời hứa và hậu quả của lòng tham vô đáy.
Truyện cổ tích Aladdin và cây đèn thần:
Truyện cổ tích Peter Pan
Tại thành phố London, trong một ngôi nhà ấm cúng, có ba chị em nhà Darling: Wendy, John và Michael. Wendy rất thích kể cho các em nghe những câu chuyện phiêu lưu về một cậu bé tên là Peter Pan, người sống ở vùng đất thần tiên Neverland và không bao giờ lớn.
Một đêm nọ, khi ba mẹ đi vắng, Peter Pan đã thật sự bay vào phòng của bọn trẻ. Cậu đến để tìm lại cái bóng của mình mà cô chó giữ trẻ Nana đã bắt được. Wendy đã khéo léo giúp Peter khâu lại cái bóng. Đi cùng Peter là cô tiên nhỏ xíu, hay ghen tuông tên là Tinker Bell.
Để cảm ơn Wendy, Peter đã mời cả ba chị em đến Neverland. Cậu rắc lên người họ một ít bụi tiên của Tinker Bell. Với suy nghĩ vui vẻ, họ đã có thể bay lên! "Ngôi sao thứ hai bên phải, và cứ thế bay thẳng đến sáng" - theo lời chỉ dẫn của Peter, họ bay vút qua bầu trời đêm London, hướng về phía Neverland.
Neverland là một hòn đảo kỳ diệu, là nhà của những "Cậu bé đi lạc" (những đứa trẻ bị rơi khỏi nôi), của những nàng tiên cá, người da đỏ và cả những tên cướp biển hung ác. Cầm đầu băng cướp biển là Thuyền trưởng Hook, kẻ thù không đội trời chung của Peter Pan. Hook căm ghét Peter vì đã chặt đứt một tay của hắn và ném cho con cá sấu. Con cá sấu đó đã nuốt luôn một chiếc đồng hồ báo thức, nên mỗi khi nó đến gần, Hook lại nghe thấy tiếng "tích tắc" đáng sợ.
Wendy trở thành "mẹ" của các Cậu bé đi lạc, chăm sóc và kể chuyện cho chúng nghe. Điều này làm Tinker Bell vô cùng ghen tị và đã bày mưu để các Cậu bé đi lạc bắn tên vào Wendy, may mắn là cô bé không sao.
Trải qua nhiều cuộc phiêu lưu, từ việc giải cứu công chúa Tiger Lily khỏi tay Hook đến những trận chiến gay cấn, Wendy và các em bắt đầu nhớ nhà. Họ quyết định trở về. Các Cậu bé đi lạc cũng muốn đi cùng. Nhưng khi họ chuẩn bị rời đi, Thuyền trưởng Hook đã giăng bẫy, bắt tất cả bọn trẻ và để lại một quả bom hẹn giờ làm "quà" cho Peter.
Tinker Bell đã phát hiện ra quả bom. Vì không thể gỡ nó, cô tiên nhỏ đã dũng cảm ôm lấy quả bom bay ra xa trước khi nó phát nổ để cứu Peter, và cô gần như đã chết. Peter Pan đã kêu gọi những đứa trẻ ở khắp nơi hãy vỗ tay nếu tin vào các nàng tiên. Niềm tin ấy đã cứu sống Tinker Bell.
Peter Pan vội bay đến tàu của cướp biển để cứu bạn. Một trận quyết chiến nổ ra. Peter đã đánh bại Hook, khiến hắn rơi xuống biển và bị con cá sấu chờ sẵn rượt đuổi.
Peter Pan đã dùng con tàu cướp biển phủ đầy bụi tiên để đưa chị em nhà Darling và các Cậu bé đi lạc trở về London. Ba mẹ Darling đã nhận nuôi tất cả các Cậu bé đi lạc. Wendy hứa sẽ không bao giờ quên Peter, và cậu hứa sẽ quay lại thăm cô.
Bài học ý nghĩa cho bé: Câu chuyện ca ngợi trí tưởng tượng, sự hồn nhiên và niềm vui của tuổi thơ. Đồng thời, nó cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của gia đình và mái ấm. Dù những cuộc phiêu lưu có thú vị đến đâu, không nơi nào có thể thay thế được tình yêu thương của cha mẹ và ngôi nhà thân thuộc.
Cùng bé yêu xem và nghe chi tiết về truyện cổ tích Peter Pan qua video sau:
Truyện cổ tích Hoàng tử Ếch (The Frog Prince)
Ngày xửa ngày xưa, có một nàng công chúa vô cùng xinh đẹp nhưng tính tình lại rất đỏng đảnh và kiêu kỳ. Nàng thích nhất là chơi với quả cầu bằng vàng ròng. Một hôm, khi đang chơi trong khu vườn gần một cái giếng sâu, nàng vô tình làm rơi quả cầu xuống giếng.
Công chúa ngồi bên miệng giếng khóc nức nở. Bỗng nhiên, một con ếch xấu xí từ dưới giếng ngoi lên và hỏi:
"Thưa công chúa, tại sao người lại khóc?".
Công chúa kể lại sự tình. Ếch bèn nói: "Ta có thể giúp người lấy lại quả cầu vàng, nhưng người phải hứa với ta một điều."
Công chúa vội hỏi: "Ngươi muốn gì? Vàng bạc, châu báu, ta đều có thể cho ngươi."
Ếch lắc đầu: "Ta không cần những thứ đó. Ta chỉ muốn được làm bạn của người, được ngồi ăn chung bàn, ăn chung đĩa vàng và ngủ chung giường với người."
Vì quá muốn lấy lại quả cầu, công chúa đã vội vàng đồng ý mà không suy nghĩ. Ếch liền lặn xuống giếng và mang quả cầu vàng lên cho nàng. Ngay khi có lại món đồ chơi yêu thích, công chúa liền chạy thẳng về cung điện, bỏ mặc con ếch tội nghiệp ở lại.
Tối hôm đó, khi nhà vua và công chúa đang dùng bữa, họ nghe thấy tiếng gõ cửa và một giọng nói: "Hỡi công chúa út, hãy mở cửa cho ta!". Công chúa ra mở cửa, thấy con ếch thì hoảng sợ đóng sập cửa lại. Nhà vua thấy con gái mình mặt mày tái mét liền gặng hỏi. Công chúa kể lại câu chuyện ở giếng nước.
Nhà vua, một người rất coi trọng lời hứa, nghiêm nghị nói: "Khi con đã hứa, con phải giữ lời. Hãy ra mở cửa cho nó vào."
Công chúa miễn cưỡng làm theo. Con ếch nhảy vào phòng ăn và đòi được ngồi chung bàn, ăn chung đĩa vàng với nàng. Công chúa cảm thấy vô cùng ghê tởm nhưng không dám trái lời vua cha. Ăn xong, con ếch lại đòi được lên phòng ngủ chung giường với công chúa.
Đến lúc này, công chúa không thể chịu đựng được nữa. Khi vào phòng, nàng tức giận tóm lấy con ếch và ném mạnh nó vào tường, la lên: "Cút đi, đồ ếch xấu xí!".
Nhưng khi con ếch rơi xuống đất, nó không chết mà bỗng biến thành một chàng hoàng tử khôi ngô, tuấn tú. Chàng mỉm cười và kể cho công chúa nghe rằng chàng đã bị một mụ phù thủy độc ác nguyền rủa, chỉ có công chúa mới có thể hóa giải được lời nguyền.
Công chúa vô cùng ngạc nhiên và hối hận vì hành động của mình. Chàng hoàng tử đã tha thứ cho nàng. Sáng hôm sau, một cỗ xe ngựa lộng lẫy đến đón hoàng tử về vương quốc của mình. Chàng ngỏ lời cầu hôn công chúa và nàng đã vui vẻ đồng ý. Họ cùng nhau trở về vương quốc của hoàng tử và sống hạnh phúc mãi mãi.
Bài học ý nghĩa cho bé: Câu chuyện về Hoàng tử Ếch dạy bé một bài học quan trọng về việc giữ lời hứa. Lời hứa một khi đã nói ra thì phải được tôn trọng và thực hiện. Ngoài ra, truyện còn nhắn nhủ bé không nên trông mặt mà bắt hình dong, vẻ bề ngoài không phản ánh hết bản chất bên trong của một người.
Cùng bé yêu khám phá câu chuyện Hoàng tử Ếch qua video sau:
Truyện cổ tích Jack và cây đậu thần (Jack and the Beanstalk)
Ngày xưa, có một cậu bé tên là Jack sống cùng mẹ trong một túp lều tồi tàn. Gia tài duy nhất của họ là một con bò sữa. Một ngày nọ, con bò không còn cho sữa nữa. Mẹ Jack buồn rầu bảo cậu: "Jack, con hãy mang con bò ra chợ bán để chúng ta có tiền sống qua ngày."
Trên đường ra chợ, Jack gặp một ông lão kỳ lạ. Ông lão ngỏ ý muốn đổi con bò lấy năm hạt đậu mà ông nói là "hạt đậu thần". Jack ngây thơ tin lời và đồng ý đổi. Khi về nhà, mẹ cậu vô cùng giận dữ khi thấy con trai mang về mấy hạt đậu vô dụng. Bà mắng cậu một trận rồi ném những hạt đậu qua cửa sổ.
Sáng hôm sau, Jack ngạc nhiên khi thấy một cây đậu khổng lồ đã mọc lên từ chỗ những hạt đậu bị vứt đi, cao đến tận mây xanh. Tò mò, Jack quyết định leo lên cây đậu để khám phá.
Cậu leo mãi, leo mãi, cuối cùng đến được một vùng đất trên mây. Ở đó, có một tòa lâu đài khổng lồ. Jack rón rén lẻn vào trong. Cậu gặp vợ của gã khổng lồ, một người phụ nữ tốt bụng. Bà đã cho Jack ăn và giấu cậu đi khi chồng bà trở về.
Gã khổng lồ vừa về vừa gầm lên: "Fi-fai-fo-fum! Ta ngửi thấy mùi thịt người Anh!". Vợ hắn đã nói dối là không có ai. Sau khi ăn no, gã khổng lồ lấy ra một túi tiền vàng và đếm, rồi ngủ thiếp đi. Jack liền lẻn ra, vơ lấy túi tiền vàng và tụt xuống cây đậu.
Mẹ Jack vô cùng vui mừng. Họ sống sung túc một thời gian, nhưng rồi tiền cũng hết. Jack lại leo lên cây đậu. Lần này, cậu lấy trộm được một con gà mái biết đẻ trứng vàng.
Vẫn chưa thỏa mãn, Jack lại leo lên cây đậu lần thứ ba. Lần này, gã khổng lồ có một cây đàn hạc bằng vàng biết tự hát những bản nhạc du dương. Khi gã khổng lồ ngủ say, Jack liền ôm lấy cây đàn. Nhưng cây đàn hạc thần đã la lên: "Chủ nhân ơi! Cứu tôi với!". Gã khổng lồ thức giấc, giận dữ đuổi theo Jack.
Jack vội vàng tụt xuống cây đậu, gã khổng lồ cũng leo theo sau. Vừa xuống đến mặt đất, Jack hét lớn: "Mẹ ơi! Mang cho con cái rìu!". Mẹ cậu vội mang rìu ra. Jack dùng hết sức chặt mạnh vào gốc cây đậu. Cây đậu đổ sập xuống, kéo theo cả gã khổng lồ và hắn đã chết.
Từ đó, Jack và mẹ sống hạnh phúc, giàu có với con gà đẻ trứng vàng và cây đàn hạc thần. Jack đã học được một bài học và không bao giờ tham lam nữa.
Bài học ý nghĩa cho bé: Câu chuyện mang nhiều lớp nghĩa. Một mặt, nó ca ngợi lòng dũng cảm, sự nhanh trí và tinh thần phiêu lưu của Jack. Mặt khác, nó cũng là lời cảnh báo về lòng tham. Hành động lấy trộm của Jack, dù là từ một gã khổng lồ, vẫn là hành động sai trái và có thể dẫn đến nguy hiểm chết người. Bài học rút ra là cần biết điểm dừng và trân trọng những gì mình đang có.
Dưới đây là chi tiết về truyện cổ tích Jack và cây đậu thần (Jack and the Beanstalk):
Truyện cổ tích Alice ở xứ sở thần tiên (Alice's Adventures in Wonderland)
Vào một buổi chiều hè oi ả, cô bé Alice đang ngồi bên bờ sông cùng chị gái. Thấy chị mình đọc một cuốn sách không có tranh ảnh, Alice bắt đầu cảm thấy buồn chán. Bỗng nhiên, một chú Thỏ Trắng mặc áo ghi-lê, tay cầm đồng hồ quả quýt, miệng lẩm bẩm "Trời ơi! Trễ giờ mất rồi!", vội vã chạy ngang qua.
Tò mò, Alice liền chạy theo chú Thỏ và chui vào một cái hang thỏ. Bất ngờ, cô bé rơi xuống một cái giếng sâu hun hút. Cú rơi kéo dài rất lâu, Alice trôi qua những giá sách, bản đồ một cách kỳ lạ. Cuối cùng, cô bé đáp xuống một hành lang dài với rất nhiều cánh cửa.
Trên một chiếc bàn kính, có một chiếc chìa khóa vàng nhỏ xíu. Chiếc chìa khóa mở được cánh cửa nhỏ nhất, dẫn đến một khu vườn tuyệt đẹp. Nhưng Alice quá to để chui qua. Cô bé tìm thấy một chai nước ghi "UỐNG TÔI". Uống xong, cô bé teo nhỏ lại nhưng lại quên không cầm theo chìa khóa. Sau đó, cô ăn một miếng bánh có chữ "ĂN TÔI" và trở nên khổng lồ.
Trải qua nhiều lần thay đổi kích thước kỳ lạ, cuối cùng Alice cũng vào được xứ sở thần tiên. Tại đây, cô bé gặp gỡ những sinh vật vô cùng kỳ quặc:
Mèo Cheshire với nụ cười bí hiểm, có thể biến mất và hiện ra tùy ý.
Người làm mũ điên (Mad Hatter) và Thỏ Tháng Ba (March Hare) đang tổ chức một bữa tiệc trà điên rồ không bao giờ kết thúc.
Một con Sâu bướm uyên bác ngồi trên cây nấm, hút thuốc và đưa ra những lời khuyên khó hiểu.
Cuối cùng, Alice đến được cung điện của Nữ hoàng Đỏ, một bà hoàng hung bạo, nóng nảy, luôn miệng hét "Chém đầu nó đi!". Nữ hoàng rủ Alice chơi một ván croquet (bóng vồ) kỳ lạ, dùng nhím làm bóng và hồng hạc làm vồ.
Sau đó, một phiên tòa được mở ra để xét xử người đã ăn cắp bánh của Nữ hoàng. Phiên tòa diễn ra một cách vô lý và hỗn loạn. Alice được gọi ra làm nhân chứng. Lúc này, cô bé bắt đầu lớn trở lại kích thước bình thường. Thấy sự vô lý của Nữ hoàng và cả phiên tòa, Alice đã dũng cảm phản đối.
Nữ hoàng Đỏ tức giận hét lên "Chém đầu nó đi!", và cả một bộ bài lính tiến về phía Alice. Khi cô bé nhắm mắt lại vì sợ hãi, cô nghe thấy tiếng chị gái gọi mình. Alice mở mắt ra và thấy mình đang nằm trên bãi cỏ, đầu gối lên lòng chị. Toàn bộ cuộc phiêu lưu kỳ lạ chỉ là một giấc mơ.
Bài học ý nghĩa cho bé: Alice ở xứ sở thần tiên là một câu chuyện tôn vinh trí tưởng tượng và sự tò mò. Nó khuyến khích trẻ em đặt câu hỏi, khám phá thế giới xung quanh và không ngại đối mặt với những điều mới lạ, phi logic. Câu chuyện cũng dạy bé về sự trưởng thành và lòng dũng cảm để đứng lên chống lại những điều vô lý, sai trái.
Ba mẹ có thể cùng bé yêu xem chi tiết truyện cổ tích Alice ở xứ sở thần tiên (Alice's Adventures in Wonderland) qua video sau:
Truyện cổ tích Cô bé bán diêm (The Little Match Girl)
Vào một đêm giao thừa, trời rét căm căm, tuyết rơi không ngớt. Giữa khung cảnh lạnh giá và tăm tối ấy, có một cô bé bán diêm nghèo khổ, đầu trần, chân đất đang lang thang trên phố. Đôi giày vải của em quá rộng, khi chạy qua đường tránh xe ngựa, một chiếc đã văng mất, chiếc còn lại bị một cậu bé nghịch ngợm lấy đi.
Đôi chân em đã đỏ ửng lên rồi tím bầm lại vì lạnh. Trong chiếc tạp dề cũ kỹ, em đựng đầy những bao diêm, tay cầm một bao mời mọi người. Nhưng suốt cả ngày, không một ai mua cho em bao diêm nào, không một ai cho em một đồng xu nhỏ. Em bé đáng thương vừa đói vừa rét, lủi thủi đi trong đêm. Những bông tuyết bám đầy trên mái tóc dài xoăn của em.
Khắp các cửa sổ, ánh đèn sáng rực, và trong không khí thoang thoảng mùi ngỗng quay, vì đây là đêm giao thừa. Em ngồi nép vào một góc tường giữa hai ngôi nhà. Em thu đôi chân vào người nhưng vẫn không đỡ rét. Em không dám về nhà vì nếu không bán được diêm, không có tiền, em sẽ bị cha đánh. Vả lại, ở nhà cũng rét lắm, gia đình em sống trên gác mái, gió lùa vào qua những khe hở dù đã nhét giẻ rách.
Bàn tay em đã cứng đờ ra. "Hay là mình quẹt một que diêm để sưởi ấm nhỉ?" - em nghĩ. Em lấy một que diêm và "roẹt!", diêm cháy sáng như một ngọn nến nhỏ. Em hơ tay trên ngọn lửa ấm áp, trong sáng. Em tưởng chừng như mình đang ngồi trước một lò sưởi bằng sắt, có những hình nổi bằng đồng bóng loáng. Lửa trong lò cháy thật vui mắt và tỏa ra hơi nóng dịu dàng. Nhưng khi em vừa duỗi chân ra sưởi, que diêm vụt tắt, lò sưởi biến mất.
Em quẹt que diêm thứ hai. Bức tường trước mặt em bỗng trở nên trong suốt như một tấm rèm. Em nhìn thấy một căn phòng có bàn ăn trải khăn trắng tinh, trên bàn là một con ngỗng quay nhồi táo và mận khô. Bất ngờ hơn, con ngỗng quay nhảy ra khỏi đĩa, lưng cắm dao và dĩa, tiến về phía em. Rồi que diêm tắt, trước mặt em chỉ còn là bức tường dày đặc, lạnh lẽo.
Em quẹt que diêm thứ ba. Em thấy mình đang ngồi dưới một cây thông Noel lộng lẫy. Hàng ngàn ngọn nến sáng rực, lấp lánh trên cành cây xanh, và những bức tranh màu sắc như trong các cửa hiệu hiện ra trước mắt em. Em đưa tay về phía cây thông, que diêm lại tắt. Tất cả những ngọn nến bay lên cao, biến thành những vì sao trên trời.
Em quẹt que diêm thứ tư. Em thấy một vầng sáng rực rỡ, và trong đó hiện ra hình ảnh người bà hiền từ của em. Bà là người duy nhất yêu thương em nhưng đã mất từ lâu. "Bà ơi!" - em bé reo lên - "Bà cho cháu đi với! Cháu biết rằng khi diêm tắt, bà cũng sẽ biến mất như lò sưởi, ngỗng quay và cây thông Noel." Em vội vàng quẹt hết cả bao diêm còn lại, mong níu giữ bà ở lại.
Diêm cháy sáng rực cả một vùng. Chưa bao giờ em thấy bà to lớn và đẹp lão như thế. Bà mỉm cười, ôm em vào lòng, rồi hai bà cháu bay vụt lên cao, thật cao, đến một nơi không còn đói rét, đau buồn nữa. Họ đã về với Thượng Đế.
Sáng hôm sau, mồng một Tết, mặt trời lên, chiếu sáng vào một cảnh tượng thương tâm. Mọi người thấy một em bé gái có đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười, ngồi giữa những que diêm đã cháy hết. Em đã chết vì giá rét trong đêm giao thừa. Không một ai biết được những điều kỳ diệu mà em đã thấy, và em đã cùng bà bước vào năm mới huy hoàng, hạnh phúc như thế nào.
Bài học ý nghĩa cho bé: Câu chuyện khơi gợi lòng trắc ẩn và sự đồng cảm sâu sắc. Nó nhắc nhở chúng ta hãy biết quan tâm, chia sẻ và giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn xung quanh mình. Một hành động nhỏ của chúng ta có thể mang lại hơi ấm lớn lao cho một cuộc đời bất hạnh.
Dưới đây là video chi tiết về truyện cổ tích Cô bé bán diêm (The Little Match Girl):
Truyện cổ tích Bộ quần áo mới của hoàng đế (The Emperor's New Clothes)
Ngày xửa ngày xưa, có một vị Hoàng đế vô cùng ham mê quần áo đẹp. Ngài dành hết tiền bạc và thời gian chỉ để chưng diện. Ngài có một bộ quần áo cho mỗi giờ trong ngày và thay vì nói "Hoàng đế đang thiết triều", người ta thường nói "Hoàng đế đang ở trong phòng thay đồ".
Một hôm, có hai tên bịp bợm đến kinh thành. Chúng tự nhận là thợ may tài giỏi, có thể dệt ra một loại vải tuyệt đẹp. Điều đặc biệt là loại vải này có một tính chất kỳ diệu: những kẻ ngu ngốc hoặc không xứng đáng với chức vụ của mình sẽ không thể nhìn thấy nó.
Hoàng đế nghĩ: "Thật tuyệt vời! Nếu ta có bộ quần áo này, ta sẽ biết được ai trong triều đình là kẻ bất tài, và ta cũng có thể phân biệt được người thông minh và kẻ ngu dốt." Ngài liền chi một khoản tiền lớn và ra lệnh cho hai tên thợ may bắt đầu công việc.
Hai tên lừa đảo dựng lên hai khung cửi và giả vờ làm việc cật lực, dù trên khung cửi không hề có một sợi chỉ nào. Chúng liên tục đòi hỏi những loại tơ vàng và lụa hảo hạng nhất, rồi tuồn hết vào túi riêng của mình.
Hoàng đế rất tò mò muốn biết tiến độ công việc, nhưng lại hơi lo lắng vì sợ mình không nhìn thấy tấm vải. Ngài quyết định cử vị quan đại thần già, trung thực nhất đi xem trước. Vị quan đến xưởng, nhìn vào hai khung cửi trống trơn và hoảng hốt. "Trời ơi, mình không thấy gì cả!" - ông thầm nghĩ - "Chẳng lẽ mình là kẻ ngu ngốc?". Sợ bị mất chức, vị quan bèn hết lời khen ngợi tấm vải "tuyệt đẹp" với những hoa văn và màu sắc "vi diệu".
Tiếp theo, Hoàng đế lại cử một vị quan khác. Vị quan này cũng không thấy gì và cũng đưa ra những lời khen giả dối y hệt. Chẳng mấy chốc, cả kinh thành đều bàn tán về tấm vải kỳ diệu.
Cuối cùng, Hoàng đế quyết định thân chinh đến xem. Ngài cũng trố mắt nhìn vào khung cửi trống không và tim đập thình thịch. "Chẳng lẽ ta không xứng đáng làm vua?". Để giữ thể diện, ngài cũng gật gù khen ngợi: "Đẹp lắm! Trẫm rất hài lòng!". Toàn bộ triều thần đi theo cũng đồng thanh ca tụng dù không ai thấy gì.
Gần đến ngày lễ lớn, hai tên thợ may tuyên bố bộ quần áo đã hoàn thành. Chúng giơ những bộ trang phục "vô hình" lên và miêu tả từng chi tiết một cách say sưa. Chúng giúp Hoàng đế "mặc" bộ quần áo mới. Tất cả các quan đều trầm trồ "Thật nhẹ như tơ! Thật vừa vặn làm sao!".
Hoàng đế tự tin bước ra ngoài, tham gia đoàn diễu hành trước toàn thể dân chúng. Mọi người trên phố đều đã nghe về đặc tính kỳ diệu của bộ quần áo, nên không ai dám thừa nhận mình không thấy gì. Họ thi nhau khen ngợi: "Bộ lễ phục của Hoàng đế thật lộng lẫy!", "Chiếc áo choàng mới hợp với ngài làm sao!".
Bỗng nhiên, một đứa trẻ ngây thơ reo lên: "Nhưng Hoàng đế có mặc gì đâu!".
Lời nói của đứa trẻ bắt đầu lan truyền. "Nghe đứa bé nói kìa!", người cha nói. Rồi người này thì thầm với người kia, và chẳng mấy chốc cả đám đông đều hô vang: "Hoàng đế cởi truồng!".
Hoàng đế run lên vì ngượng, ngài biết rằng họ đã nói đúng. Nhưng ngài vẫn cố giữ vẻ oai nghiêm, ưỡn ngực và tiếp tục cuộc diễu hành cho đến khi kết thúc.
Bài học ý nghĩa cho bé: Câu chuyện là một lời phê phán sâu sắc thói kiêu ngạo, xu nịnh và sự giả dối. Nó dạy bé tầm quan trọng của sự trung thực và lòng dũng cảm để nói lên sự thật, ngay cả khi nó đi ngược lại với đám đông. Đôi khi, sự thật lại đến từ góc nhìn ngây thơ, trong sáng nhất.
Chi tiết về truyện cổ tích Bộ quần áo mới của hoàng đế (The Emperor's New Clothes):
Truyện cổ tích Chú mèo đi hia (Puss in Boots)
Ngày xửa ngày xưa, có một ông chủ cối xay gió, khi qua đời, ông để lại gia tài cho ba người con trai. Người con cả được thừa kế cối xay, người con thứ hai được con lừa, còn người con út, tội nghiệp thay, chỉ được gia tài là một con mèo.
Chàng út vô cùng buồn bã: "Các anh mình có thể hợp tác làm ăn, còn mình với một con mèo thì làm được gì đây? Chắc mình phải ăn thịt nó rồi lấy da làm găng tay thôi."
Nghe vậy, chú mèo liền lên tiếng, làm anh chàng vô cùng kinh ngạc: "Thưa cậu chủ, xin cậu đừng lo lắng. Cậu chỉ cần sắm cho tôi một đôi hia và một cái túi, cậu sẽ thấy gia tài của cậu không tệ như cậu nghĩ đâu."
Anh chàng út thấy con mèo biết nói chuyện thì cũng rất hy vọng, bèn làm theo lời nó.
Mang đôi hia vào, chú mèo trông ra dáng một quý ông. Chú xách túi đi vào một khu rừng có nhiều thỏ. Chú cho một ít cám và rau vào túi, rồi nằm giả vờ chết. Chẳng mấy chốc, một chú thỏ non ngây thơ chui vào túi để ăn. Mèo ta liền giật dây túi lại và bắt sống chú thỏ.
Mèo ta hãnh diện mang chú thỏ đến thẳng cung điện và xin yết kiến nhà vua. Chú cúi mình một cách kính cẩn và nói: "Tâu đức vua, đây là món quà của Hầu tước de Carabas, chủ nhân của tôi, xin dâng lên ngài." Nhà vua rất hài lòng và sai thưởng cho chú mèo.
Cứ như vậy, trong vài tháng, mèo ta liên tục mang chim, thỏ và các sản vật săn được đến dâng cho nhà vua, và lần nào cũng nói đó là quà của Hầu tước de Carabas.
Một hôm, mèo ta biết tin nhà vua và công chúa xinh đẹp nhất trần gian sắp đi dạo dọc bờ sông. Chú liền chạy về nói với chủ: "Cậu chủ, nếu cậu nghe lời tôi, vận may sẽ đến. Cậu hãy ra bờ sông tắm, còn mọi việc cứ để tôi lo."
Anh chàng út làm theo. Khi cỗ xe của nhà vua đi qua, mèo ta liền chạy ra la lớn: "Cứu với! Cứu với! Hầu tước de Carabas bị chết đuối!".
Nhà vua nhận ra chú mèo hay mang quà đến, liền sai lính cứu "ngài Hầu tước". Trong lúc đó, mèo ta kể lể rằng khi chủ nhân đang tắm, bọn trộm đã lấy mất quần áo. (Thực ra chính mèo ta đã giấu chúng đi). Nhà vua liền sai người mang đến một bộ lễ phục lộng lẫy nhất cho "Hầu tước". Mặc bộ quần áo sang trọng, anh chàng con trai út trông vô cùng bảnh bao, tuấn tú. Công chúa vừa nhìn thấy đã đem lòng yêu mến.
Nhà vua mời "Hầu tước" lên xe cùng đi dạo. Mèo ta vui sướng chạy trước một đoạn. Chú gặp những người nông dân đang gặt lúa và dọa họ: "Này các người, nếu nhà vua hỏi cánh đồng này của ai, các người phải nói là của Hầu tước de Carabas, nếu không các người sẽ bị băm thành cám đấy!".
Khi nhà vua đi qua và hỏi, những người nông dân sợ hãi đều trả lời y như vậy. Nhà vua rất ngạc nhiên trước sự giàu có của "ngài Hầu tước". Mèo ta cứ chạy trước và dọa tất cả mọi người nói như vậy với mọi cánh đồng, khu rừng mà đoàn xe đi qua.
Cuối cùng, mèo ta đến một tòa lâu đài nguy nga, tráng lệ. Đây là nơi ở của một gã yêu tinh khổng lồ và rất giàu có. Mèo ta bình tĩnh vào xin yết kiến. Chú tâng bốc gã yêu tinh: "Tôi nghe nói ngài có phép thần thông, có thể biến thành bất cứ con vật nào, như sư tử hay voi chẳng hạn."
Gã yêu tinh tự đắc, liền biến thành một con sư tử to lớn, làm mèo ta sợ hết hồn. Khi gã biến lại, mèo ta nói: "Biến thành con vật to lớn thì dễ, nhưng biến thành con vật nhỏ bé như một con chuột thì chắc ngài không làm được đâu."
Bị khích bác, gã yêu tinh gầm lên và biến ngay thành một con chuột. Ngay lập tức, mèo ta chồm tới và nuốt chửng con chuột.
Khi nhà vua và đoàn xe đến lâu đài, mèo ta chạy ra đón: "Kính chào đức vua đã đến thăm lâu đài của Hầu tước de Carabas!". Nhà vua choáng ngợp trước sự giàu có của chàng trai. Ngài nói: "Ngài Hầu tước, ngài có muốn trở thành con rể của ta không?".
Anh chàng út vui mừng cúi đầu đồng ý. Đám cưới được tổ chức ngay hôm đó. Anh trở thành hoàng tử, còn chú mèo đi hia, sau những chiến công lừng lẫy, đã trở thành một vị lãnh chúa cao quý và không bao giờ phải đi bắt chuột nữa, trừ khi để tiêu khiển.
Bài học ý nghĩa cho bé: Câu chuyện ca ngợi trí thông minh, sự lanh lợi và lòng trung thành. Chú mèo đã dùng mưu trí và sự tự tin để thay đổi hoàn toàn số phận của cậu chủ. Nó dạy bé rằng đôi khi, tài sản quý giá nhất không phải là vật chất, mà là trí tuệ và sự khôn ngoan để giải quyết vấn đề.
Video chi tiết về truyện cổ tích Chú mèo đi hia (Puss in Boots):
Truyện cổ tích Nàng công chúa và hạt đậu (The Princess and the Pea)
Ngày xửa ngày xưa, có một chàng hoàng tử muốn lấy vợ, nhưng chàng chỉ muốn cưới một nàng công chúa đích thực. Chàng đã đi khắp thế gian để tìm kiếm, gặp gỡ rất nhiều công chúa, nhưng không ai làm chàng hoàn toàn tin tưởng. Ai cũng có một điểm gì đó không đúng. Người thì không đủ duyên dáng, người thì không đủ tinh tế. Buồn bã, chàng trở về cung điện.
Một buổi tối nọ, một cơn bão khủng khiếp nổi lên. Sấm chớp đùng đoàng, mưa như trút nước. Giữa cơn bão, có tiếng gõ cửa hoàng cung. Chính nhà vua già đã ra mở cửa.
Đứng trước cửa là một nàng công chúa. Ôi, trông nàng thật thảm hại! Nước mưa chảy ròng ròng từ tóc và quần áo nàng. Nước thấm vào mũi giày rồi lại chảy ra gót. Mặc dù vậy, nàng vẫn quả quyết mình là một nàng công chúa đích thực.
Hoàng hậu già thầm nghĩ: "Để rồi xem!". Bà không nói gì, nhưng lẳng lặng đi vào phòng ngủ dành cho khách. Bà dỡ hết giường nệm ra, đặt một hạt đậu nhỏ lên trên ván giường. Sau đó, bà lấy hai mươi tấm nệm chồng lên hạt đậu, rồi lại đặt thêm hai mươi cái chăn lông vũ lên trên cùng. Nàng công chúa sẽ phải ngủ trên chiếc giường cao ngất ngưởng đó.
Sáng hôm sau, người ta đến hỏi nàng ngủ có ngon không.
Nàng công chúa trả lời: "Ôi, không hề! Tôi hầu như không chợp mắt được chút nào. Trời mới biết có cái gì trong giường của tôi. Tôi phải nằm trên một vật gì đó cứng đến nỗi khắp người tôi giờ đây thâm tím cả. Thật kinh khủng!".
Nghe vậy, cả hoàng gia đều nhận ra nàng chính là một công chúa đích thực. Bởi vì chỉ có một nàng công chúa thật sự với làn da vô cùng nhạy cảm và tinh tế mới có thể cảm nhận được hạt đậu xuyên qua hai mươi tấm nệm và hai mươi lớp chăn lông vũ.
Hoàng tử vô cùng vui sướng vì cuối cùng đã tìm được một nàng công chúa thật sự. Chàng liền ngỏ lời cầu hôn và một đám cưới linh đình đã được tổ chức.
Còn hạt đậu thì được đưa vào phòng trưng bày của hoàng cung, và nếu không ai lấy mất thì có lẽ nó vẫn còn ở đó cho đến tận ngày nay.
Bài học ý nghĩa cho bé: Câu chuyện này khá độc đáo và có thể được hiểu theo nhiều cách. Một mặt, nó nói về sự tinh tế và nhạy cảm đặc biệt của những người có dòng dõi cao quý. Mặt khác, nó cũng có thể là một lời châm biếm nhẹ nhàng về sự kiểu cách, đỏng đảnh của tầng lớp quý tộc. Bài học đơn giản hơn cho bé là đôi khi, những chi tiết rất nhỏ lại có thể tiết lộ những sự thật rất lớn.
Cùng bé yêu xem chi tiết truyện cổ tích Nàng công chúa và hạt đậu (The Princess and the Pea):
Truyện cổ tích Bà chúa Tuyết (The Snow Queen)
Ngày xưa, có hai đứa trẻ hàng xóm thân thiết là Kay và Gerda. Chúng yêu thương nhau như anh em ruột, cùng nhau trồng hoa hồng và chơi đùa suốt ngày.
Một ngày, một con quỷ độc ác đã tạo ra một tấm gương ma thuật. Tấm gương này có khả năng biến mọi thứ tốt đẹp, xinh tươi trở nên xấu xí, méo mó. Con quỷ và lũ tay chân của nó đã mang tấm gương bay lên trời, định trêu chọc cả các thiên thần. Nhưng tấm gương tuột khỏi tay chúng, rơi xuống đất và vỡ tan thành hàng triệu mảnh nhỏ.
Những mảnh gương vỡ này bay khắp thế gian, găm vào mắt và tim của con người. Nếu bị mảnh gương găm vào mắt, người đó sẽ chỉ nhìn thấy mặt xấu của mọi vật. Nếu bị găm vào tim, trái tim người đó sẽ trở nên lạnh giá như băng.
Thật không may, hai mảnh gương nhỏ đã bay vào mắt và tim của cậu bé Kay. Ngay lập tức, cậu bé thay đổi. Cậu trở nên cáu kỉnh, độc đoán, chê bai những bông hồng xinh đẹp và trêu chọc cả cô bạn thân Gerda. Cậu chỉ còn thích thú với những bông tuyết có hình dạng hoàn hảo nhưng lạnh lẽo.
Vào một ngày mùa đông, khi Kay đang chơi xe trượt tuyết, một cỗ xe trượt lớn màu trắng xuất hiện. Đó là cỗ xe của Bà chúa Tuyết, một người phụ nữ xinh đẹp nhưng có trái tim băng giá. Bà đã dụ dỗ Kay đi theo mình, đặt lên môi cậu một nụ hôn băng giá khiến cậu quên hết mọi thứ, quên cả Gerda và gia đình. Bà đưa cậu đến cung điện băng khổng lồ của mình ở Cực Bắc.
Ở nhà, mọi người đều nghĩ Kay đã chết. Chỉ có Gerda, với tình yêu thương và niềm tin mãnh liệt, quyết định lên đường tìm bạn. Cô bé dũng cảm bắt đầu một cuộc hành trình dài và đầy gian nan. Trên đường đi, cô đã gặp:
Một bà lão có vườn hoa biết nói, người đã giữ cô lại vì quá cô đơn.
Một con quạ tốt bụng đã dẫn cô đến cung điện của một hoàng tử và công chúa, những người đã cho cô quần áo ấm và một cỗ xe vàng để đi tiếp.
Một băng cướp, nhưng cô bé cướp con đã cảm động trước câu chuyện của Gerda và cho cô mượn con tuần lộc của mình để đi đến xứ Lapland.
Những người phụ nữ thông thái ở Lapland và Phần Lan đã chỉ đường và giúp đỡ cô.
Cuối cùng, con tuần lộc đưa Gerda đến tận cung điện của Bà chúa Tuyết. Tại đây, cô thấy Kay đang ngồi bất động giữa sảnh băng, người đã gần như đóng băng hoàn toàn. Cậu đang cố gắng xếp những mảnh băng thành chữ "Vĩnh cửu" theo lệnh của Bà chúa Tuyết.
Gerda chạy đến ôm lấy Kay và khóc nức nở. Những giọt nước mắt nóng hổi, chan chứa tình yêu thương của cô đã chảy vào tim Kay, làm tan chảy mảnh gương băng giá. Kay cũng bật khóc, và giọt nước mắt của cậu đã đẩy mảnh gương trong mắt ra ngoài. Cậu đã nhận ra Gerda.
Tình yêu thương ấm áp của hai đứa trẻ đã làm tan chảy cả cung điện băng. Họ dắt tay nhau trở về. Trên đường về, họ thấy mùa xuân đã đến, vạn vật đều vui tươi chào đón họ. Khi về đến nhà, họ nhận ra mình đã không còn là trẻ con nữa mà đã trở thành người lớn, nhưng trái tim họ vẫn giữ vẹn nguyên tình yêu thương và sự hồn nhiên của tuổi thơ.
Bài học ý nghĩa cho bé: Đây là một câu chuyện vĩ đại về sức mạnh của tình yêu thương và lòng dũng cảm. Tình yêu chân thành, ấm áp có thể chiến thắng mọi sự lạnh giá, băng tuyết và cái ác. Nó dạy bé rằng dù có gặp bao nhiêu khó khăn, đừng bao giờ từ bỏ hy vọng và hãy luôn tin vào sức mạnh của tình bạn, tình yêu thương.
Chi tiết về truyện cổ tích Bà chúa Tuyết (The Snow Queen):
Truyện cổ tích Goldilocks và ba chú gấu (Goldilocks and the Three Bears)
Ngày xửa ngày xưa, trong một ngôi nhà nhỏ xinh xắn giữa rừng, có một gia đình gấu sinh sống, bao gồm Gấu Bố to lớn, Gấu Mẹ cỡ vừa, và Gấu Con bé xíu.
Một buổi sáng, Gấu Mẹ nấu một nồi cháo yến mạch thơm lừng cho cả nhà. Nhưng vì cháo còn quá nóng, ba chú gấu quyết định đi dạo một vòng trong rừng trong lúc chờ cháo nguội.
Trong lúc gia đình gấu đi vắng, một cô bé có mái tóc vàng óng ả tên là Goldilocks đi ngang qua. Thấy ngôi nhà xinh xắn, cô bé tò mò lại gần và nhìn qua cửa sổ. Không thấy ai ở nhà, Goldilocks đã tự ý đẩy cửa bước vào.
Trên bàn ăn, cô bé thấy ba bát cháo. Đầu tiên, cô nếm thử bát cháo to của Gấu Bố. "Ôi, cháo này nóng quá!" - cô bé kêu lên. Tiếp theo, cô nếm bát cháo cỡ vừa của Gấu Mẹ. "Chà, cháo này lại nguội quá!". Cuối cùng, cô nếm bát cháo nhỏ xíu của Gấu Con. "Aha, cháo này vừa ngon tuyệt!". Thế là Goldilocks ăn hết sạch bát cháo của Gấu Con.
Ăn xong, Goldilocks muốn tìm chỗ nghỉ. Cô thấy ba chiếc ghế. Cô thử ngồi vào chiếc ghế to của Gấu Bố. "Ghế này cứng quá!". Cô chuyển sang chiếc ghế vừa của Gấu Mẹ. "Ghế này lại mềm quá!". Cuối cùng, cô ngồi vào chiếc ghế nhỏ xinh của Gấu Con. "Chiếc ghế này vừa vặn làm sao!". Nhưng cô bé ngồi mạnh quá, chiếc ghế gãy tan tành.
Goldilocks cảm thấy buồn ngủ, cô bèn đi lên gác. Cô thấy ba chiếc giường. Cô thử nằm lên chiếc giường lớn của Gấu Bố. "Giường này cao quá!". Cô thử chiếc giường cỡ vừa của Gấu Mẹ. "Giường này lại thấp quá!". Cuối cùng, cô nằm lên chiếc giường nhỏ của Gấu Con. Chiếc giường thật vừa vặn và êm ái. Goldilocks liền ngủ thiếp đi.
Ngay sau đó, gia đình gấu trở về. Gấu Bố nhìn vào bát cháo của mình và gầm lên bằng giọng ồm ồm: "Ai đã ăn cháo của ta?". Gấu Mẹ cũng nhìn vào bát của mình và nói bằng giọng dịu dàng hơn: "Ai đã ăn cháo của ta?". Gấu Con nhìn vào bát cháo trống trơn của mình và khóc thút thít bằng giọng bé xíu: "Ai đã ăn hết cháo của con rồi?".
Họ nhìn sang những chiếc ghế. Gấu Bố gầm lên: "Ai đã ngồi vào ghế của ta?". Gấu Mẹ nói: "Ai đã ngồi vào ghế của ta?". Gấu Con lại mếu máo: "Ai đã ngồi vào ghế của con và làm gãy mất rồi?".
Gia đình gấu đi lên gác. Gấu Bố gầm lên: "Ai đã nằm trên giường của ta?". Gấu Mẹ nói: "Ai đã nằm trên giường của ta?". Gấu Con nhìn vào giường mình và hét lên: "Ai đã nằm trên giường của con, và cô ấy vẫn còn ở đây này!".
Tiếng hét của Gấu Con làm Goldilocks giật mình tỉnh giấc. Thấy ba chú gấu đang nhìn mình chằm chằm, cô bé sợ hãi nhảy ra khỏi giường, lao ra cửa sổ và chạy thục mạng vào rừng, không bao giờ dám quay trở lại ngôi nhà của ba chú gấu nữa.
Bài học ý nghĩa cho bé: Câu chuyện dạy bé một bài học cơ bản và quan trọng về sự tôn trọng. Chúng ta không được tự ý vào nhà người khác khi chưa có sự cho phép, và không được sử dụng hay làm hỏng đồ đạc không phải của mình.
Cùng xem ngay truyện cổ tích Goldilocks và ba chú gấu (Goldilocks and the Three Bears):
Truyện cổ tích Các nhạc công thành Bremen (The Bremen Town Musicians)
Ngày xưa, có một con lừa đã làm việc chăm chỉ cho chủ suốt nhiều năm. Nhưng khi về già, sức yếu đi, người chủ không muốn nuôi nó nữa và định đuổi nó đi. Buồn bã, lừa ta quyết định bỏ nhà ra đi, với ý định đến thành Bremen tự do để trở thành một nhạc công.
Đi được một đoạn, lừa gặp một con chó săn đang nằm thở hổn hển bên đường. Chó săn kể rằng vì nó đã già, không còn săn được nữa nên chủ đã định đánh nó. Lừa bèn rủ: "Hay là anh cùng tôi đến Bremen đi. Tôi sẽ chơi đàn luýt, còn anh thì đánh trống. Chúng ta sẽ lập một ban nhạc." Chó săn vui vẻ đồng ý.
Đi thêm một đoạn, chúng gặp một con mèo mặt mày ủ rũ. Mèo ta than thở vì đã già, răng cùn không bắt chuột được nữa nên bà chủ định dìm nó xuống sông. Lừa và chó liền mời mèo đi cùng: "Bà chị có giọng hát hay, hãy cùng chúng tôi đến Bremen làm nhạc công." Mèo ta thấy hợp lý liền nhập bọn.
Cuối cùng, cả ba đi ngang qua một trang trại và thấy một con gà trống đang gáy vang trời. Gà trống kể rằng ngày mai nhà có khách, bà chủ đã ra lệnh bắt nó làm thịt. Cả ba con vật liền rủ gà trống: "Anh bạn có giọng tốt thế, hãy cùng đi Bremen. Chúng ta sẽ là một ban nhạc tuyệt vời." Gà trống thích thú đi theo.
Trời tối, bốn người bạn đến một khu rừng và quyết định nghỉ qua đêm. Gà trống bay lên cành cây cao, nhìn thấy xa xa có một ánh đèn. Cả nhóm quyết định đi đến đó tìm chỗ nghỉ tốt hơn.
Họ đến một ngôi nhà, nhìn qua cửa sổ và thấy một bọn cướp đang ngồi quanh bàn tiệc thịnh soạn. Bốn người bạn liền bàn kế hoạch để đuổi bọn cướp đi. Lừa đặt hai chân trước lên bậu cửa sổ, chó nhảy lên lưng lừa, mèo trèo lên lưng chó, và gà trống bay lên đậu trên đầu mèo.
Theo hiệu lệnh, chúng cùng cất tiếng "hát": lừa kêu "be he", chó sủa "gâu gâu", mèo kêu "meo meo", và gà trống gáy "ò ó o". Bản "hòa tấu" kinh dị làm bọn cướp hoảng sợ, tưởng là có ma quỷ. Chúng bỏ chạy tán loạn vào rừng.
Bốn người bạn vui vẻ vào nhà, hưởng thụ bữa tiệc và chọn một chỗ ngủ ấm áp.
Nửa đêm, tên tướng cướp cử một tên quay lại dò xét. Thấy trong nhà tối om, hắn rón rén vào bếp để nhóm lửa. Hắn thấy hai đốm lửa sáng rực (chính là mắt mèo) và đưa que diêm lại gần. Mèo ta liền nhảy xổ vào mặt, cào cấu túi bụi. Tên cướp chạy ra cửa thì vấp phải chó săn, bị chó cắn vào chân. Hắn chạy ra sân thì bị lừa đá cho một cú trời giáng. Nghe tiếng ồn, gà trống trên mái nhà cũng gáy vang "Ò ó o!".
Tên cướp sợ hãi chạy về báo với đồng bọn: "Trời ơi! Trong nhà có một mụ phù thủy ghê gớm, đã cào vào mặt tôi. Ở cửa có một tên cầm dao đâm vào chân tôi. Ngoài sân có một con quái vật khổng lồ dùng dùi cui đập tôi. Còn trên mái nhà có một vị quan tòa đang hét lên 'Bắt nó lại!'. Tôi không dám quay lại nữa đâu!".
Từ đó, bọn cướp không bao giờ dám bén mảng đến ngôi nhà nữa. Còn bốn nhạc công, họ thấy ngôi nhà quá tuyệt vời nên đã quyết định ở lại đó sống vui vẻ bên nhau, không cần phải đến Bremen nữa.
Bài học ý nghĩa cho bé: Câu chuyện ca ngợi sức mạnh của sự đoàn kết và tình bạn. Dù mỗi người có thể yếu đuối khi đứng một mình, nhưng khi hợp sức lại, họ có thể tạo ra sức mạnh to lớn để vượt qua khó khăn. Truyện cũng nhắn nhủ rằng không bao giờ là quá muộn để tìm kiếm một mục đích sống mới.
Xem chi tiết về truyện cổ tích Các nhạc công thành Bremen:
Truyện cổ tích Nàng Tí Hon (Thumbelina)
Ngày xưa, có một người phụ nữ ao ước có một đứa con gái bé bỏng. Bà đến gặp một bà tiên và được cho một hạt lúa mạch. Bà mang hạt lúa về trồng trong chậu hoa. Hạt lúa nảy mầm và lớn thành một bông hoa Tulip xinh đẹp. Khi bông hoa nở, bên trong có một cô bé tí hon, xinh xắn, chỉ cao bằng ngón tay cái. Người phụ nữ đặt tên cô bé là Tí Hon.
Tí Hon sống hạnh phúc trong chiếc nôi làm từ vỏ hạt dẻ. Nhưng một đêm, một mụ cóc xấu xí nhảy vào qua cửa sổ, bắt Tí Hon đi để làm vợ cho con trai của mụ. Mụ đặt Tí Hon lên một chiếc lá súng lớn giữa dòng sông để cô bé không trốn thoát được.
Tí Hon khóc nức nở. Những chú cá nhỏ tốt bụng dưới sông thương tình, đã cắn đứt cuống lá, để chiếc lá trôi đi, cứu Tí Hon khỏi nhà cóc. Chiếc lá trôi đi, một chú bướm trắng xinh đẹp đã dùng dải lụa của mình buộc vào chiếc lá để kéo đi nhanh hơn. Nhưng rồi một con bọ cánh cứng bay đến, tóm lấy Tí Hon và mang cô về tổ của nó. Bọn bọ cánh cứng khác chê bai Tí Hon vì cô chỉ có hai chân và không có râu, thế là con bọ kia đã bỏ rơi cô trong rừng.
Tí Hon tội nghiệp sống một mình suốt mùa hè và mùa thu. Khi mùa đông lạnh giá đến, cô gần như chết cóng. May mắn thay, cô tìm được một cái hang của một bà chuột đồng tốt bụng. Bà chuột cho Tí Hon ở lại, nhưng với điều kiện cô phải kể chuyện cho bà nghe mỗi tối.
Người hàng xóm của bà chuột là một ông chuột chũi giàu có nhưng mù lòa và không thích ánh sáng mặt trời. Ông ta đến thăm và phải lòng giọng hát của Tí Hon. Bà chuột đồng đã khuyên Tí Hon nên lấy ông chuột chũi để có cuộc sống sung túc. Tí Hon không muốn nhưng không dám từ chối.
Trong đường hầm nối giữa hai nhà, Tí Hon tìm thấy một con chim nhạn đang nằm bất động vì lạnh. Cô bé đã chăm sóc, ủ ấm cho chim nhạn suốt mùa đông. Khi mùa xuân đến, chim nhạn khỏe lại và bay đi, lòng biết ơn Tí Hon vô cùng.
Ngày cưới của Tí Hon và chuột chũi đã đến. Tí Hon buồn bã bước ra ngoài lần cuối để nhìn ngắm ánh mặt trời. Bất ngờ, chim nhạn bay qua. Thấy Tí Hon, chim nhạn liền ngỏ ý đưa cô đến một xứ sở ấm áp hơn. Tí Hon vui vẻ đồng ý.
Chim nhạn đặt Tí Hon lên một bông hoa lớn ở một xứ sở ngập tràn ánh nắng. Ở đó, cô bé thấy một vị hoàng tử bé nhỏ như mình, là hoàng tử của các loài hoa. Chàng ngỏ lời cầu hôn Tí Hon và tặng cho cô một đôi cánh xinh đẹp. Tí Hon trở thành hoàng hậu của xứ sở các loài hoa, và từ đó, cô có một cái tên mới là Maia.
Bài học ý nghĩa cho bé: Câu chuyện dạy bé về lòng tốt và sự kiên trì. Dù nhỏ bé và yếu đuối, Tí Hon vẫn giữ được trái tim nhân hậu (cứu chim nhạn). Lòng tốt của cô cuối cùng đã được đền đáp. Truyện cũng khuyến khích bé hãy dũng cảm theo đuổi hạnh phúc và nơi mình thực sự thuộc về.
Xem chi tiết truyện cổ tích Nàng Tí Hon (Thumbelina) qua video sau:
Truyện cổ tích Ali Baba và bốn mươi tên cướp
Ngày xưa ở xứ Ba Tư, có hai anh em tên là Cassim và Ali Baba. Cassim giàu có vì lấy được vợ của một thương gia lớn, còn Ali Baba thì nghèo khó, làm nghề đốn củi.
Một hôm, khi đang đốn củi trong rừng, Ali Baba thấy một đoàn bốn mươi kỵ sĩ trông rất dữ tợn. Anh vội trèo lên cây trốn. Đoàn người dừng lại trước một tảng đá lớn. Tên thủ lĩnh hô to: "Vừng ơi, mở ra!". Tảng đá từ từ dịch chuyển, để lộ một cái hang. Sau khi cả bọn vào trong, tảng đá tự đóng lại.
Một lúc sau, tảng đá lại mở ra, bọn cướp đi ra và tên thủ lĩnh lại hô: "Vừng ơi, đóng lại!". Khi chúng đi khuất, Ali Baba tò mò đến trước tảng đá và thử hô: "Vừng ơi, mở ra!". Tảng đá lại mở ra. Bên trong là một kho báu khổng lồ chứa đầy vàng bạc, châu báu, lụa là của bọn cướp. Ali Baba chỉ lấy một ít vàng bỏ vào túi rồi trở về.
Nhờ có vàng, gia đình Ali Baba sống sung túc hơn. Vợ của Cassim thấy lạ, bèn gặng hỏi vợ của Ali Baba. Vợ Ali Baba thật thà kể hết. Cassim, với lòng tham vô đáy, đã ép Ali Baba phải chỉ cho câu thần chú và địa điểm cái hang.
Cassim một mình đến hang. Vào được bên trong, y choáng ngợp trước kho báu và quên mất câu thần chú để ra ngoài. Y thử hô "Lúa mạch ơi, mở ra!", "Ngô ơi, mở ra!" nhưng vô ích. Khi bọn cướp trở về, chúng đã giết Cassim.
Không thấy anh trai về, Ali Baba lo lắng vào hang tìm và thấy xác anh mình. Anh mang xác anh về và nhờ một cô hầu gái thông minh tên là Morgiana lo liệu việc mai táng một cách kín đáo để không ai nghi ngờ.
Bọn cướp phát hiện mất xác và kho báu bị vơi đi, biết rằng có người khác đã biết bí mật. Tên thủ lĩnh cử một tên cướp vào thành dò la. Tên cướp tìm ra nhà Ali Baba và đánh một dấu phấn trắng lên cửa. Nhưng Morgiana đã nhìn thấy và cô đã vẽ dấu y hệt lên tất cả các nhà trong khu phố. Kế hoạch của bọn cướp thất bại. Lần thứ hai, chúng đánh một dấu đỏ, và Morgiana lại làm y hệt.
Tức giận, tên thủ lĩnh quyết định tự mình ra tay. Hắn giả làm một lái buôn dầu, mang theo ba mươi chín cái chum lớn, trong đó ba mươi tám chum giấu cướp, chum còn lại chứa dầu, và xin ở trọ nhà Ali Baba. Hắn dặn đồng bọn đợi hiệu lệnh sẽ xông ra.
Morgiana lại một lần nữa nghi ngờ. Đêm đó, cô phát hiện ra âm mưu khi nghe tiếng thì thầm trong các chum. Cô liền lấy dầu trong chum duy nhất, đun sôi lên và đổ vào ba mươi tám chum còn lại, tiêu diệt hết bọn cướp.
Khi tên thủ lĩnh ra hiệu mà không thấy ai, hắn biết kế hoạch đã bại lộ và bỏ trốn. Để trả ơn Morgiana, Ali Baba đã cho cô được tự do và cưới cô cho con trai mình.
Một thời gian sau, tên thủ lĩnh cướp quay lại, giả làm một thương gia giàu có và kết bạn với con trai Ali Baba, được mời đến nhà dùng bữa. Hắn giấu một con dao găm trong người, định bụng sẽ giết Ali Baba. Nhưng Morgiana đã nhận ra hắn. Trong lúc biểu diễn một điệu múa với dao găm, cô đã bất ngờ đâm chết tên cướp.
Ali Baba lúc đầu giận dữ, nhưng khi biết đó là tên thủ lĩnh cướp, anh vô cùng biết ơn Morgiana. Từ đó, Ali Baba là người duy nhất biết bí mật của kho báu và đã sống một cuộc sống giàu có, hạnh phúc, truyền lại bí mật cho con cháu.
Bài học ý nghĩa cho bé: Câu chuyện là một bài học đắt giá về lòng tham. Lòng tham của Cassim đã dẫn đến cái chết. Ngược lại, Ali Baba biết điểm dừng. Truyện cũng ca ngợi trí thông minh, lòng trung thành và sự dũng cảm của cô hầu gái Morgiana. Cô chính là người hùng thầm lặng đã nhiều lần cứu sống cả gia đình.
Xem chi tiết truyện cổ tích Ali Baba và bốn mươi tên cướp qua video sau:
Truyện cổ tích Chàng lùn Rumpelstiltskin
Ngày xưa, có một ông thợ xay nghèo khổ nhưng lại hay khoác lác. Một lần, để khoe khoang với nhà vua, ông ta nói rằng con gái ông có thể kéo sợi từ rơm ra vàng.
Nhà vua nghe vậy rất thích thú, liền cho gọi cô gái đến. Ngài đưa cô vào một căn phòng chứa đầy rơm, đưa cho cô một guồng quay sợi và ra lệnh: "Nếu từ giờ đến sáng mai, ngươi không kéo hết đống rơm này thành vàng, ngươi sẽ phải chết." Rồi ngài khóa cửa lại.
Cô con gái người thợ xay tội nghiệp không biết làm thế nào, chỉ biết ngồi khóc. Bỗng nhiên, cánh cửa bật mở và một chàng lùn kỳ dị bước vào. Chàng lùn hỏi: "Cô sẽ cho ta cái gì nếu ta giúp cô kéo rơm thành vàng?". Cô gái đáp: "Cháu sẽ tặng chú chiếc vòng cổ của cháu."
Chàng lùn nhận chiếc vòng, ngồi vào guồng quay và "roẹt, roẹt, roẹt", chỉ trong nháy mắt, tất cả rơm đã biến thành vàng óng.
Sáng hôm sau, nhà vua vô cùng kinh ngạc và vui sướng, nhưng lòng tham của ngài lại trỗi dậy. Ngài đưa cô gái đến một căn phòng khác, lớn hơn, chứa nhiều rơm hơn và ra lệnh y hệt. Cô gái lại ngồi khóc, và chàng lùn lại xuất hiện. Lần này, cô gái tặng cho chàng lùn chiếc nhẫn của mình. Và một lần nữa, tất cả rơm đều biến thành vàng.
Nhà vua vẫn chưa thỏa mãn. Ngài đưa cô đến một căn phòng lớn nhất, chất đầy rơm và hứa: "Nếu lần này ngươi làm được, ta sẽ cưới ngươi làm hoàng hậu."
Khi chàng lùn xuất hiện, cô gái không còn gì để tặng. Chàng lùn bèn ra điều kiện: "Hãy hứa với ta, khi cô trở thành hoàng hậu và sinh đứa con đầu lòng, cô sẽ giao đứa bé đó cho ta." Trong lúc tuyệt vọng, cô gái đã đồng ý. Chàng lùn lại giúp cô biến rơm thành vàng.
Nhà vua giữ lời hứa và cưới cô gái làm hoàng hậu. Một năm sau, bà sinh hạ một hoàng tử kháu khỉnh và đã quên bẵng lời hứa với chàng lùn. Nhưng một ngày, chàng lùn xuất hiện và đòi đứa bé. Hoàng hậu khóc lóc van xin, hứa sẽ trao cho chàng mọi của cải trong vương quốc.
Thấy hoàng hậu quá đau khổ, chàng lùn động lòng và nói: "Ta cho hoàng hậu ba ngày. Nếu trong ba ngày, hoàng hậu đoán được tên của ta, hoàng hậu sẽ được giữ lại đứa bé."
Hoàng hậu thức suốt đêm để nghĩ ra mọi cái tên có thể. Bà sai sứ giả đi khắp nơi để thu thập những cái tên kỳ lạ nhất. Bà đoán hết tên này đến tên khác, nhưng lần nào chàng lùn cũng lắc đầu: "Tên của ta không phải thế."
Vào ngày thứ ba, người sứ giả trở về và kể rằng khi đi qua một khu rừng vắng, ông thấy một chàng lùn đang nhảy múa quanh đống lửa và hát:
"Hôm nay nướng bánh, ngày mai nấu bia,
Ngày kia ta sẽ đón con của hoàng hậu về.
Sướng thay, sướng thay, không ai biết được,
Tên ta là Rumpelstiltskin!"
Hoàng hậu vô cùng vui mừng. Khi chàng lùn đến, bà giả vờ hỏi: "Tên chú có phải là Conrad không?". "Không phải." - "Vậy có phải là Harry không?". "Cũng không phải." - "Vậy... có lẽ nào tên chú là Rumpelstiltskin?".
Nghe thấy tên mình, chàng lùn kinh hãi hét lên: "Quỷ sứ mách cho ngươi biết! Quỷ sứ mách cho ngươi biết!". Trong cơn tức giận, chàng dậm chân phải mạnh đến nỗi lún sâu xuống đất. Rồi chàng dùng cả hai tay nắm lấy chân trái và tự xé mình ra làm đôi.
Bài học ý nghĩa cho bé: Câu chuyện là lời cảnh báo về hậu quả của việc khoác lác (như người cha) và việc đưa ra những lời hứa vội vàng trong lúc tuyệt vọng (như cô gái). Nó cũng cho thấy sức mạnh của việc tìm tòi, khám phá thông tin và sự thông minh có thể giúp chúng ta thoát khỏi những tình thế hiểm nghèo.
Xem ngay video kể truyện cổ tích Chàng lùn Rumpelstiltskin:
Truyện cổ tích Người thợ giày và ba chú lùn (The Elves and the Shoemaker)
Ngày xưa, có một ông thợ giày rất tốt bụng và chăm chỉ, nhưng ngày càng nghèo đi. Cuối cùng, ông chỉ còn lại đúng một miếng da vừa đủ để làm một đôi giày. Buổi tối, ông cắt miếng da ra, để sẵn trên bàn và định bụng sáng mai sẽ đóng thành giày. Với một lương tâm trong sạch, ông cầu nguyện rồi đi ngủ.
Sáng hôm sau, khi vào xưởng, ông vô cùng kinh ngạc. Đôi giày đã được đóng xong một cách hoàn hảo, không một đường kim mũi chỉ nào bị lỗi. Nó đẹp đến nỗi một người khách đi qua đã trả giá cao hơn bình thường để mua nó.
Với số tiền đó, ông thợ giày mua được da để làm hai đôi giày. Tối đó, ông cũng cắt da ra rồi đi ngủ. Và sáng hôm sau, hai đôi giày đã được hoàn thành một cách tinh xảo. Cứ như vậy, chuyện kỳ diệu tiếp diễn. Bất cứ miếng da nào ông cắt ra vào buổi tối, sáng hôm sau đều biến thành những đôi giày tuyệt đẹp. Chẳng mấy chốc, ông trở nên giàu có.
Ông lão tò mò muốn biết ai đã là người giúp đỡ mình hoàn thành những đôi giày nên quyết định trốn vào cánh tủ để quan sát. Nửa đêm, ba chú lùn xuất hiện và tiếp tục vừa nhảy múa, vừa dùng những ngón tay nhỏ xíu của mình bắt đầu khâu, đóng và gõ búa một cách điêu luyện. Họ làm việc không ngừng nghỉ cho đến khi mọi thứ hoàn tất rồi biến mất.
Ông lão vô cùng ngạc nhiên và vội về kể cho bà vợ nghe. Hai vợ chồng rất biết ơn ba chú lùn nên hôm sau đã làm một bàn đồ ăn thịnh soạn dành riêng cho ba chú lùn.
Khi đêm đến, ba chú lùn lại tiếp tục xuất hiện và nhìn thấy bàn thức ăn dành riêng cho mình thì rất vui và hiểu rằng đây là món quà mà vợ chồng ông thợ giày làm để cảm ơn họ. Cuối cùng, ba chú thưởng thức bữa ăn rồi nhảy múa ra khỏi cửa và không bao giờ quay trở lại nữa.
Kể từ đó, vợ chồng người thợ giày sống một cuộc sống sung túc, hạnh phúc đến cuối đời.
Bài học ý nghĩa cho bé: Câu chuyện ca ngợi lòng tốt và sự chăm chỉ sẽ được đền đáp. Nó cũng dạy bé một bài học quan trọng về lòng biết ơn. Khi nhận được sự giúp đỡ, chúng ta nên tìm cách để cảm ơn và báo đáp lại. Hành động tử tế của vợ chồng người thợ giày chính là món quà ý nghĩa nhất.
Ba mẹ có thể cho bé nghe truyện cổ tích Người thợ giày và ba chú lùn (The Elves and the Shoemaker) qua video sau:
Truyện cổ tích Con cáo và con quạ (The Fox and the Crow)
Một buổi sáng, một con Quạ đen đang bay lượn trên bầu trời thì nhìn thấy một miếng phô mai thơm ngon mà ai đó đánh rơi. Quạ ta liền sà xuống, dùng mỏ quắp lấy miếng phô mai và bay lên đậu trên một cành cây cao để thưởng thức một mình.
Đúng lúc đó, một con Cáo gian xảo đi ngang qua. Ngửi thấy mùi phô mai thơm lừng, Cáo ngước lên và thấy Quạ đang ngậm miếng mồi ngon. Cáo ta thèm nhỏ dãi và bắt đầu nghĩ cách để chiếm đoạt miếng phô mai.
Cáo biết rằng mình không thể trèo lên cây hay bay lên được, vì vậy nó quyết định dùng mưu mẹo. Nó tiến lại gần gốc cây, ngước nhìn Quạ và cất giọng ngọt ngào:
"Chào chị Quạ xinh đẹp! Hôm nay trông chị thật lộng lẫy! Bộ lông đen nhánh của chị còn óng ả hơn cả nhung. Dáng vẻ của chị mới oai vệ, sang trọng làm sao!"
Quạ nghe những lời tâng bốc thì vô cùng sung sướng và hãnh diện. Nó ngẩng cao đầu, ra vẻ ta đây.
Cáo thấy vậy, liền nói tiếp: "Tôi đã được nghe danh chị từ lâu. Ai cũng nói chị là nữ hoàng của các loài chim. Vẻ đẹp của chị thì không ai sánh bằng rồi. Nhưng tôi tự hỏi, một sinh vật hoàn hảo như chị, liệu có giọng hát tương xứng với vẻ ngoài tuyệt mỹ đó không? Nếu giọng hát của chị cũng trong trẻo, du dương thì chị chắc chắn sẽ là nữ hoàng không ai bì kịp."
Bị những lời tâng bốc làm cho mê muội, Quạ ta hoàn toàn quên mất miếng phô mai trong miệng. Nó nóng lòng muốn chứng tỏ giọng hát "trời cho" của mình. Nó ưỡn ngực, vươn cổ và cất tiếng kêu "Quạ! Quạ!" thật to để khoe giọng.
Ngay khi Quạ vừa mở miệng, miếng phô mai thơm ngon liền rơi xuống đất. Chỉ chờ có thế, Cáo ta lao tới, đớp lấy miếng phô mai và bỏ chạy vào rừng.
Quạ ngốc nghếch lúc này mới nhận ra mình đã bị lừa, nhưng đã quá muộn. Nó chỉ biết đứng trên cành cây tiếc nuối và xấu hổ.
Bài học ý nghĩa cho bé: Đây là một câu chuyện ngụ ngôn kinh điển của Aesop, dạy bé một bài học vô cùng quan trọng: đừng bao giờ tin vào những lời tâng bốc, nịnh hót sáo rỗng. Những kẻ có ý đồ xấu thường dùng lời lẽ ngọt ngào để lừa gạt chúng ta. Hãy luôn tỉnh táo và cảnh giác.
Ba mẹ có thể cùng bé yêu xem và nghe truyện cổ tích Con cáo và con quạ (The Fox and the Crow) qua video sau:
Truyện cổ tích Chiếc hộp mồi lửa thần kỳ (The Tinderbox)
Một anh lính đang trên đường trở về nhà sau chiến tranh. Anh đi ngang qua một con đường và gặp một mụ phù thủy già, xấu xí. Mụ nói: "Chào anh lính! Anh có một thanh gươm rất đẹp và một cái ba lô lớn. Anh sẽ có thật nhiều tiền ngay bây giờ."
Mụ chỉ vào một cái cây rỗng ruột và bảo anh chui xuống đó. Ở dưới có ba căn phòng, mỗi phòng có một con chó canh giữ một cái hòm. Con chó ở phòng đầu tiên có đôi mắt to bằng cái chén trà, canh một hòm đầy tiền đồng. Con chó thứ hai có mắt to bằng bánh xe cối xay, canh hòm đầy tiền bạc. Con chó thứ ba có mắt to bằng cái tháp tròn, canh hòm đầy vàng. Mụ đưa cho anh lính chiếc tạp dề của mụ và nói rằng nếu đặt những con chó lên đó, chúng sẽ ngồi yên. Anh có thể lấy bao nhiêu tiền tùy thích, chỉ cần mang lên cho mụ một cái hộp đánh lửa cũ kỹ mà bà nội mụ đã bỏ quên ở dưới đó.
Anh lính làm theo. Anh lấy đầy tiền vào ba lô và mang chiếc hộp đánh lửa lên cho mụ phù thủy. Khi lên đến nơi, anh hỏi mụ dùng cái hộp để làm gì. Mụ không nói. Nghi ngờ, anh lính không đưa và dọa sẽ chặt đầu mụ. Mụ vẫn không nói, và anh lính đã vung gươm chặt đầu mụ.
Anh lính vào thành phố, sống một cuộc sống xa hoa, kết giao với nhiều bạn bè. Nhưng tiền rồi cũng hết, anh phải chuyển đến một căn gác xép tồi tàn. Một đêm, trong lúc túng thiếu, anh nhớ đến chiếc hộp đánh lửa và quẹt thử để lấy lửa.
"Roẹt!". Khi tia lửa lóe lên, con chó mắt to bằng chén trà hiện ra và hỏi: "Thưa chủ nhân, ngài muốn gì ạ?". Anh lính kinh ngạc, liền ra lệnh cho nó mang đến một ít tiền. Con chó biến mất và quay lại với một túi đầy tiền đồng.
Anh lính hiểu ra sức mạnh của chiếc hộp. Quẹt một lần, con chó canh tiền đồng xuất hiện. Quẹt hai lần, con chó canh tiền bạc xuất hiện. Quẹt ba lần, con chó canh tiền vàng xuất hiện. Anh lại trở nên giàu có.
Anh nghe nói về một nàng công chúa vô cùng xinh đẹp nhưng bị vua cha nhốt trong một tòa tháp bằng đồng vì có lời tiên tri rằng nàng sẽ cưới một người lính thường. Anh tò mò muốn gặp công chúa, liền sai con chó mắt to bằng chén trà bắt cóc nàng trong lúc ngủ và mang đến cho anh xem. Anh đã hôn trộm công chúa.
Hoàng hậu nghi ngờ, đã sai một bà thị nữ theo dõi. Bà thị nữ khôn ngoan đã rắc bột mì từ cửa sổ phòng công chúa. Con chó đã để lại dấu vết. Anh lính bị bắt và bị kết án treo cổ.
Trong ngày hành hình, anh lính xin được hưởng ân huệ cuối cùng là hút một điếu thuốc. Nhà vua đồng ý. Anh lấy chiếc hộp đánh lửa ra và quẹt ba lần liên tiếp. Ngay lập tức, cả ba con chó khổng lồ hiện ra. Anh lính ra lệnh: "Hãy cứu ta!".
Ba con chó đã tấn công các vị quan và nhà vua, tung họ lên không trung. Dân chúng hoảng sợ, đã tôn anh lính lên làm vua và xin anh cưới công chúa. Đám cưới được tổ chức linh đình và ba con chó cũng được ngồi vào bàn tiệc.
Bài học ý nghĩa cho bé: Câu chuyện này khá phức tạp. Nó cho thấy sự may mắn và quyền năng bất ngờ có thể thay đổi số phận một con người. Tuy nhiên, hành động của anh lính cũng có nhiều điểm đáng bàn (giết phù thủy, hôn trộm công chúa, lật đổ vua). Bài học có thể rút ra là quyền lực cần được sử dụng một cách khôn ngoan và có trách nhiệm.
Ba mẹ có thể xem chi tiết truyện cổ tích Chiếc hộp mồi lửa thần kỳ (The Tinderbox) cùng bé qua video sau:
Truyện cổ tích Con dê và bảy đứa con (The Wolf and the Seven Young Goats)
Ngày xưa, có một Dê Mẹ sống cùng bảy đứa con của mình trong một ngôi nhà nhỏ. Một hôm, Dê Mẹ phải vào rừng kiếm ăn. Trước khi đi, bà dặn dò các con cẩn thận:
"Các con yêu quý, mẹ phải vào rừng đây. Các con ở nhà phải cảnh giác với con Sói gian ác. Nếu nó vào được nhà, nó sẽ ăn thịt tất cả các con đấy. Nó rất xảo quyệt, thường hay giả dạng, nhưng các con có thể nhận ra nó ngay qua giọng nói khàn khàn và đôi chân đen thui của nó."
Lũ dê con đồng thanh đáp: "Mẹ cứ yên tâm ạ, chúng con sẽ cẩn thận."
Dê Mẹ vừa đi khỏi, có tiếng gõ cửa và một giọng nói khàn khàn vang lên: "Các con ơi, mở cửa cho mẹ về này." Nhưng lũ dê con nhận ra ngay giọng của Sói và đáp: "Bọn ta không mở đâu. Mẹ của bọn ta có giọng nói trong trẻo, ngọt ngào, còn giọng của ngươi thì khàn đặc. Ngươi là Sói!".
Sói liền chạy đến một cửa hàng, mua một viên phấn lớn, ăn vào để làm trong giọng. Nó quay lại gõ cửa và cất giọng ngọt ngào: "Các con ơi, mở cửa cho mẹ về này."
Nhưng lần này, Sói lại bất cẩn đặt bàn chân đen của nó lên bậu cửa sổ. Một chú dê con nhìn thấy và kêu lên: "Bọn ta không mở đâu. Mẹ của bọn ta có đôi chân trắng muốt, còn chân của ngươi thì đen thui. Ngươi là Sói!".
Sói lại chạy đến một tiệm bánh, dọa người thợ làm bánh phải rắc bột mì lên chân nó. Người thợ làm bánh sợ hãi làm theo. Chân Sói giờ đã trắng toát.
Sói quay lại lần thứ ba, gõ cửa và nói bằng giọng ngọt ngào, đồng thời đưa bàn chân trắng bột lên cửa sổ. Lũ dê con ngây thơ tin là mẹ đã về, liền vui vẻ mở cửa.
Con Sói hung ác lao vào nhà. Lũ dê con hoảng sợ tìm chỗ trốn. Một đứa chui vào gầm bàn, đứa thứ hai chui vào gầm giường, đứa thứ ba vào lò sưởi, đứa thứ tư vào bếp, đứa thứ năm vào tủ quần áo, đứa thứ sáu vào sau chậu giặt, còn đứa út bé nhất thì chui vào trong hộp đồng hồ quả lắc.
Nhưng Sói đã tìm thấy và nuốt chửng sáu đứa dê con. Chỉ có chú dê út trong hộp đồng hồ là thoát nạn. Ăn no, Sói ì ạch ra một bãi cỏ và ngủ thiếp đi.
Khi Dê Mẹ về, cảnh tượng thật hãi hùng. Mọi thứ trong nhà đều đổ vỡ. Bà gọi tên từng đứa con nhưng không ai trả lời. Cuối cùng, khi gọi đến tên đứa út, một giọng nói yếu ớt vang lên từ hộp đồng hồ. Chú dê út chui ra và kể lại mọi chuyện.
Dê Mẹ đau đớn dắt đứa con duy nhất đi tìm Sói. Họ thấy nó đang ngủ say bên bờ suối, cái bụng căng tròn và động đậy. Dê Mẹ liền bảo dê con chạy về nhà lấy kim, chỉ và kéo. Bà rón rén rạch bụng con Sói. Sáu chú dê con lần lượt nhảy ra, vẫn còn sống nguyên!
Dê Mẹ bảo các con đi nhặt những hòn đá cuội to nhất. Họ nhét đầy đá vào bụng Sói, rồi Dê Mẹ khéo léo khâu bụng nó lại.
Khi Sói tỉnh dậy, nó cảm thấy vô cùng khát nước và nặng nề. Nó lảo đảo đi ra bờ suối để uống nước. Nhưng vì những hòn đá quá nặng, nó mất thăng bằng, ngã lộn cổ xuống suối và chết chìm.
Bảy chú dê con và Dê Mẹ vui mừng nhảy múa quanh bờ suối.
Bài học ý nghĩa cho bé: Câu chuyện là một bài học rất rõ ràng về việc phải biết vâng lời cha mẹ và luôn cảnh giác với người lạ. Dù kẻ xấu có xảo quyệt đến đâu, chúng vẫn sẽ để lộ sơ hở. Truyện cũng ca ngợi sự thông minh và dũng cảm của Dê Mẹ đã cứu được các con mình.
Xem chi tiết truyện cổ tích Con dê và bảy đứa con (The Wolf and the Seven Young Goats):
Truyện cổ tích Mười hai nàng công chúa khiêu vũ (The Twelve Dancing Princesses)
Ngày xửa ngày xưa, có một vị vua sống cùng mười hai cô con gái, nàng nào cũng xinh đẹp tuyệt trần. Mười hai nàng công chúa ngủ chung trong một căn phòng lớn, và mỗi đêm, nhà vua đều tự tay khóa cửa lại. Nhưng có một điều vô cùng kỳ lạ, mỗi buổi sáng khi thức dậy, đôi giày của cả mười hai nàng đều bị mòn rách như thể họ đã khiêu vũ suốt cả đêm.
Không ai có thể giải thích được bí ẩn này. Nhà vua bèn ra một thông báo trên khắp vương quốc: "Bất cứ ai có thể tìm ra bí mật nơi các công chúa khiêu vũ mỗi đêm, người đó sẽ được chọn một trong các nàng làm vợ và sẽ là người thừa kế ngai vàng. Nhưng nếu sau ba đêm mà không tìm ra, người đó sẽ phải chết."
Rất nhiều hoàng tử và trang hiệp sĩ đã đến thử sức. Nhưng họ đều thất bại một cách bí ẩn. Cứ đến tối, họ lại cảm thấy buồn ngủ lạ thường, ngủ thiếp đi và đến sáng thì các công chúa vẫn đi khiêu vũ ở đâu đó. Tất cả đều phải trả giá bằng mạng sống của mình.
Một ngày nọ, một anh lính nghèo, vì bị thương nên không thể tiếp tục chiến đấu, đã đi ngang qua vương quốc. Anh gặp một bà lão và kể cho bà nghe ý định của mình là sẽ thử giải đáp bí ẩn. Bà lão tốt bụng liền nói: "Chuyện đó không khó lắm đâu. Cậu chỉ cần đừng uống thứ rượu mà các công chúa mang đến cho cậu vào buổi tối. Hãy giả vờ ngủ thật say."
Nói rồi, bà đưa cho anh một chiếc áo choàng và dặn: "Khi cậu khoác chiếc áo này vào, cậu sẽ trở nên vô hình và có thể đi theo các công chúa mà không bị phát hiện."
Anh lính cảm ơn bà lão và đến hoàng cung. Anh được đón tiếp nồng hậu. Buổi tối, khi anh chuẩn bị đi ngủ, nàng công chúa cả đã mang đến cho anh một ly rượu. Nhớ lời bà lão, anh lính đã lén đổ rượu đi và giả vờ ngáy thật to như đã ngủ say.
Mười hai nàng công chúa nghe tiếng ngáy, liền cười khúc khích và bắt đầu thay những bộ váy áo lộng lẫy nhất, trang điểm và đi những đôi giày khiêu vũ đẹp nhất. Chỉ có nàng công chúa út có vẻ lo lắng.
Nàng công chúa cả đến gõ nhẹ vào chiếc giường của mình. Ngay lập tức, chiếc giường tụt xuống, để lộ ra một cái cửa hầm. Các nàng lần lượt đi xuống. Anh lính khoác áo choàng tàng hình và nhanh chóng đi theo sau cùng. Anh vô tình giẫm phải gấu váy của công chúa út, làm nàng giật mình kêu lên, nhưng các chị nàng không để ý.
Họ đi xuống một cầu thang dài, đến một khu rừng có tất cả lá cây đều bằng bạc. Anh lính bẻ một nhánh cây bạc làm bằng chứng. Họ đi tiếp đến một khu rừng khác có lá cây bằng vàng, rồi một khu rừng nữa có lá cây bằng kim cương lấp lánh. Lần nào anh lính cũng bẻ một nhánh cây, và lần nào tiếng động cũng làm nàng công chúa út sợ hãi.
Cuối cùng, họ đến một cái hồ lớn, ở đó có mười hai chiếc thuyền nhỏ, mỗi thuyền có một chàng hoàng tử tuấn tú đang chờ. Mỗi công chúa lên một thuyền, và anh lính đã lẻn lên thuyền của công chúa út. Họ chèo thuyền qua hồ, đến một tòa lâu đài rực rỡ ánh đèn, nơi âm nhạc đang vang lên rộn rã.
Tại đây, các nàng công chúa đã khiêu vũ cùng các hoàng tử cho đến ba giờ sáng, khi những đôi giày của họ đã mòn rách. Sau đó, họ lại lên thuyền trở về. Anh lính đã ngủ trước khi họ về đến phòng.
Hai đêm tiếp theo cũng diễn ra y hệt. Để có thêm bằng chứng, vào đêm thứ ba, anh lính đã lấy trộm một chiếc cốc vàng trong sảnh khiêu vũ.
Sáng ngày thứ tư, anh lính được đưa đến trước mặt nhà vua. Nhà vua hỏi: "Ngươi đã tìm ra bí mật của các con gái ta chưa?".Anh lính trả lời: "Tâu đức vua, các công chúa đã khiêu vũ với mười hai vị hoàng tử trong một tòa lâu đài dưới lòng đất."
Anh kể lại toàn bộ câu chuyện và đưa ra các bằng chứng: nhánh cây bằng bạc, bằng vàng, bằng kim cương và chiếc cốc vàng. Các nàng công chúa biết không thể chối cãi được nữa, đã thừa nhận tất cả.
Nhà vua giữ lời hứa, cho phép anh lính chọn một nàng công chúa làm vợ. Anh chọn nàng công chúa cả vì nàng là người lớn tuổi và khôn ngoan nhất. Một đám cưới linh đình được tổ chức, và anh lính đã trở thành người thừa kế ngai vàng của vương quốc.
Bài học ý nghĩa cho bé: Câu chuyện ca ngợi trí thông minh, sự quan sát và lòng dũng cảm. Anh lính không dùng sức mạnh mà dùng mưu trí để giải đáp bí ẩn. Truyện cũng nhắn nhủ rằng sự thật cuối cùng rồi sẽ được phơi bày, dù có được che giấu kỹ lưỡng đến đâu. Lòng dũng cảm không phân biệt giàu nghèo, người bình thường nhất cũng có thể làm nên những điều phi thường.
Ba mẹ có thể cho bé xem chi tiết qua video sau:
Truyện cổ tích nước ngoài không chỉ giúp bé thư giãn và giải trí mà còn nuôi dưỡng trí tưởng tượng, dạy bé biết yêu thương, chính trực và dũng cảm. Hy vọng với tuyển tập hơn 30 truyện cổ tích hay trong bài viết, bố mẹ sẽ có thêm thật nhiều lựa chọn ý nghĩa để đồng hành cùng con trên hành trình lớn khôn. Đừng quên lưu bài viết lại và đọc cho bé mỗi tối nhé!