Trang thông tin tổng hợp
Trang thông tin tổng hợp
  • Công Nghệ
  • Ẩm Thực
  • Kinh Nghiệm Sống
  • Du Lịch
  • Hình Ảnh Đẹp
  • Làm Đẹp
  • Phòng Thủy
  • Xe Đẹp
  • Du Học
Công Nghệ Ẩm Thực Kinh Nghiệm Sống Du Lịch Hình Ảnh Đẹp Làm Đẹp Phòng Thủy Xe Đẹp Du Học
  1. Trang chủ
  2. tiếng việt
Mục Lục

Hoàng Hải Thuỷ

avatar
Katan
04:42 06/12/2025
Theo dõi trên

Mục Lục

Thương nhau cởi áo cho nhau , Về nhà mẹ hỏi: Qua cầu gió bay …

Bánh xe tị nạn khấp khểnh vào một sáng mùa thu muộn đưa vợ chồng tôi đến Rừng Phong — Ngày 10 Tháng 11 năm 1994 — Thấm thoắt vậy mà đã mười bốn mùa tuyết trắng rơi trên dòng sông Potomac, mười bốn mùa anh đào nở hoa xuân tô mầu hồng trắng lên thủ đô Hoa Thịnh Đốn. Cảnh đẹp thật nhưng tôi vẫn mang tâm trạng được Thi sĩ “Lỡ Bước Sang Ngang” diễn tả từ sáu mươi mùa thu trước :

Nhưng là vườn đất người ta Mình là khách lạ ..

Đúng ra “..Mình là khách trú ..” Tôi thấy — không biết tôi có lầm không — tuyệt đại đa số những vị HO lưu vong bất đắc dĩ đem thân sang sống ở Huê Kỳ khi tuổi đời đã đi vào chu kỳ Sáu Bó không sao có thể hoan hỷ nói lên lời:

“Xin nhận nơi này — Xứ Mỹ, quê người Mỹ — là quê hương”…

Tôi ngừng viết hai phút vì hình ảnh những người bạn tôi sống chết ở Sài Gòn vừa thấp thoáng hiện lên truớc mắt tôi khi tôi viết câu “Xin nhận nơi này là quê hương..”

Đạo diễn Hoàng vĩnh Lộc làm phim “Xin nhận nơi này là quê hương” vào khoảng năm 1967. Tháng Ba năm 1976 Hoàng vĩnh Lộc ở trong số văn nghệ sĩ Việt Nam Cộng Hoà bị bọn Bắc Cộng xâm lược bắt giam ở Sài Gòn , thành phố Thủ đô Quốc Gia Việt Nam Cộng Hoà bị cưỡng chiếm, bị đổi tên. Hoàng vĩnh Lộc, như cả trăm văn nghệ sĩ, như 30 triệu công dân VNCH, không có tội gì cả ngoài cái tội là công dân Quốc gia VNCH và không ưa bọn Cộng sản tàn bạo, ác ôn. Anh bị suyễn nặng và anh buồn phiền nên sau khoảng một năm ở tù, rồi một năm sau khi ra tù, anh từ giã cõi đời trong căn nhà nhỏ của anh trong một con hẻm đường Chi Lăng. Huy Cường, một diễn viên của phim “Xin nhận nơi này làm quê hương” cũng đã chết ở quê hương Sài Gòn khoảng năm 1980. Tôi nghe nói Huy Cường say rượu ngồi sau xe hai bánh người bạn đưa về Cư Xá Thanh Đa. Đêm tối, xe đụng, Huy Cương ngã ngửa, đập đầu xuống đường.

Nhưng đề tài bài này không phải là viết về những văn nghệ sĩ đã sống, đã chết ở quê hương. Khi ngồi vào bàn viết tôi dự định viết về cái gọi là “Tình nghĩa vợ chồng.” Tâm viên, ý mã, tên phim “Xin nhận nơi này làm quê hương” gợi tôi nhớ đến những người làm điện ảnh đã chết ở quê hương từ sau ngày 30 Tháng Tư 75: Hoàng Vĩnh Lộc, Huy Cường, Minh Đăng Khánh.

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Qua cầu cởi áo cho nhau. Về nhà mẹ hỏi … Người thiếu nữ khi đi khỏi nhà có mặc áo, khi trở về nhà ở trần trả lời bà mẹ một câu xanh rờn: “Qua cầu gió bay ..” bất kể đến chuyện bà mẹ có thể tin được hay bà sẽ hoặc là ngán ngẩm vì thấy con mình quá đỗi liều mạng, ăn nói bừa bãi, hoặc là sẽ nổi giận chửi cho tắt bếp .

Nhưng tình yêu được diễn tả trong câu ca dao “Qua cầu gió bay ..” là tình yêu trai gái, tình yêu của những người yêu nhau nhưng chưa phải là vợ chồng. Tôi thấy trong Rừng Thơ Giao Chỉ có tình trạng thiếu vắng những bài thơ ca tụng, đề cao, diễn tả Tình Yêu Vợ Chồng. Không những các ông Thi sĩ Ta nói chung không nói năng, nhắc nhở gì đến Tình Vợ Chồng mà các ông còn có thái độ chống báng — tiếng Phú Lang Sa là “ăng-ti” — Tình Vợ Chồng công khai và nặng nề . Dường như với các ông Thi sĩ nhà nghề và nổi tiếng quốc gia chỉ có Tình Yêu Nhân Tình Nhân Bánh Hổng Lấy Được Nhau mới đẹp, mới thơ mộng và mới xứng đáng để mấy ông mất công mần thơ ca tụng. Nói không có sách nhưng mách thì có chứng, như trong Ca Dao:

Tóc mai sợi vắn, sợi dài Lấy nhau chẳng đặng thương hoài ngàn năm …

Và trong Thơ Mới :

Tình chỉ đẹp những khi tình dang dở Đời hết vui khi đã vẹn câu thề ..

Ý Ca Dao, như ý Thơ Hồ Dzếnh, thật rõ ràng. Dù trong lòng không để ý, không théc méc tí ti ông cụ nào về chuyện Tình Yêu — Tình Nhân Ngãi và Tình Vợ Chồng — từ em nhỏ lên ba đến cụ già Chín Bó khi tình cờ đọc mấy câu trên đây đều hiểu liền tù tì tút sụyt công thức chắc như bắp rang :

— Vì yêu nhau mà không lấy được nhau, chi ly và để tránh hiểu lầm là không mần vợ chồng được mí nhau, nên người ta thương nhau không những chỉ suốt đời người ta trong mấy chục năm mà là những ngàn năm. Như vậy phản đề của công thức trên là yêu nhau mà mần vợ chồng, ăn đời, ở kiếp mí nhau là hết còn yêu nhau nữa! Tình trạng này được diễn tả chi tiết trong bài thơ Hai Sắc Hoa Ti-gôn TTKH:

Nếu biết rằng tôi đã có chồng Trời ơi .. Người ấy có buồn không ?

Và :

Từ ấy thu rồi thu lại thu Lòng tôi còn giá đến bao giờ ..? Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ Người ấy cho nên vẫn hững hờ ..

Với những người đàn bà đa tình việc phải đi lấy chồng — ít nhất cũng trong Thơ Tình Giao chỉ — là một bất hạnh, một cực hình :

Rồi một ngày mai tôi phải yêu Cả chồng tôi nữa lúc đi theo Những cô áo đỏ sang nhà khác Gió hỡi làm sao lạnh rất nhiều …

Và :

Trời mưa ướt áo làm gì Năm mười bẩy tuổi chị đi lấy chồng Người ta pháo đỏ, rượu hồng Mà trong lòng chị một vòng hoa tang …

Thơ ông Hồ Dzếnh còn rõ ràng, dứt khoát hơn: Tình chỉ đẹp những khi tình dang dở. Ta chẳng cần phụ đề Việt ngữ chi về lời thơ này. Than ôi.. Ca dao, thơ cũ, thơ mới, thơ Cóc. Thơ Ễnh Ương .. Nói chung là Thơ.., thơ nào cũng đầy những lời thưong tiếc Nhân tình, nhân bánh và nặng những lời mạt sát Tình Vợ chồng :

— Chồng con là cái nợ nần Chẳng thà ở vậy nuôi thân béo mầm .

— Con là nợ. Vợ là oan gia.

— Chồng gì anh, vợ gì tôi Chẳng qua là cái nợ đời chi đây !

Chuyện tình của những cặp vợ chồng ly hương — ly hôn làm cho Công Tử Hà Đông đi một đường cảm khái. Không thấy có Tình Vợ Chồng ở ngoài đời, không thấy có Tình Vợ Chồng trong Thi Ca, kể cả trong tiểu thuyết, phim ảnh .. Than ôi.. Phải chăng Tình Vợ Chồng không có mặt trên cõi đời này?

Các ông Thi sĩ xưa nay tỏ ra rất kỵ mần thơ về vợ con. Đừng kể nhiều, ba ông thôi. Nếu bạn có thì giờ và nếu bạn không có việc gì mần lý thú hơn, nhờ bạn tìm dùm trong Thơ của những ông Vũ Hoàng Chương, Đinh Hùng, Nguyên Sa câu thơ nào — chỉ một câu thôi, nửa câu cũng được — có hình ảnh của vợ con mấy ổng .

Ông Nguyễn Bính được hai câu:

Trời còn có buổi sao không mọc Anh chẳng đêm nào chẳng nhớ em ..

Nhưng đây cũng là câu thơ Thi sĩ mần khi nhớ bà vợ ở lại miền Nam không chịu theo chồng tập kết ra miền Bắc Xã Hội Chủ nghĩa. Thơ Nguyễn Bính đầy những cuộc tình tan vỡ, nhiều hình ảnh phụ nữ đa tình nhưng phụ bạc. Chỉ có đàn bà phụ Thi sĩ thôi, Thi sĩ chung tình, Thi sĩ hổng có phụ ai cả:

Lòng anh như hoa hưóng dương.. Trăm nghìn đổ lại một phương mặt trời. Lòng em như cái con thoi, Thay bao nhiêu suốt mà thoi vẫn lành

…

Như vậy là cô chưa yêu ai. Lần đầu đan áo kiểu con tra . Tôi về góp cả ba đông lại. Đốt hết cho cô khỏi thẹn lời ..vv..

Thơ thì như vậy nhưng nghe nói — chỉ là nghe nói thôi, người viết ở Rừng Phong không có hân hạnh được chiêm ngưỡng dung nhan Thi sĩ “Lỡ Bước Sang Ngang” — ngoài đời thật kiêm đời thường Thi sĩ Nguyễn Bính tuý được nhiều nữ độc giả thơm như múi mít ái mộ về Thơ của ông nhưng chẳng có nàng nào chịu mê con người thật của ông. Như trường hợp cô Mỵ Nương vốn ở Lầu Tây, con quan Thừa tướng ngày rầy cắm cung ..mê tiếng hát của Ca sĩ Lái Đò Trương Chi nhưng không thể mê được con người anh Lái Đò Trương Chi, Thi sĩ Nguyễn Bính nước da đen, xấu trai, không có Tây học, uống rượu đế — Bắc Kỳ là rượu trắng, rượu lậu, rượu ngang, rượu Văn điển, rượu Vạn vân — hút thuốc lào và — chắc là — không đánh răng mỗi ngày.Tiểu thư Hà nội thập niên 30-40 tài hoa son trẻ không thể nhân tình, nhân bánh được với người đàn ông không hào hoa, phong nhã chút nào như Thi sĩ Lỡ Bước dù các nàng có rung động vì Thơ của ông. Thi sĩ lưu lạc vào Nam Kỳ từ những năm 42, 43. Sau khi sống ở Sài Gòn Thi sĩ bánh xe lãng tử xuống tận Hà Tiên, Rạch Giá. Có thời ông ở nhà ông gác sân vận động Rạch Giá. Sáu mươi mùa lá rụng ngày xưa ngay cả Hà Nội, Sài Gòn còn ít người, vắng tanh, vắng ngắt, thời ấy sân vận động mà ở tận Rạch Giá thì chắc hơn bắp rang, hơn cua gạch là cảnh sắc chỉ có bãi cỏ, sông biển, không khí và gió trăng. Nên chi ở đó ông Thi sĩ giang hồ mần bài thơ :

Tự thưở về đây sống rất nghèo Bạn bè chỉ có gió trăng theo . Những phường bất nghiã không nên đến Hãy để thềm ta xanh sắc rêu ..

Thi sĩ Nguyễn Bính đi kháng chiến ở miền Nam, kết hôn với một phụ nữ Đồng Tháp Mười, nghe nói sinh được một cô con gái. Năm 1954 Thi sĩ lên tầu Ba Lan tập kết về Bắc. Bà vợ ông không đi theo. Bởi dzậy nên ông mới có câu nhớ bà:

Trời còn có buổi sao không mọc. Anh chẳng đêm nào chẳng nhớ em…

Như đã nói các ông Thi sĩ nói chung chỉ ra rít mần thơ về những người yêu mấy ổng không lấy làm vợ được, rất ít ông nếu không nói là không có ông nào mần thơ về bà vợ hiền chỉ biết lo cơm nước, chiều chồng, nuôi con, không văn nghệ, văn gừng, không biết mần thơ, không biết cả Thơ Đường với Thơ Mật giống nhau, khác nhau ra nàm thao. Họa hoằn có ông mần thì hình ảnh vợ con mấy ổng trong thơ cũng của mấy ổng lại là những hình ảnh hổng có tí ti ông cụ thơ mộng, thơ mị nào. Bằng chứng là bài thơ của ông Tiếng Thu Lưu Trọng Lư Con Nai Vàng ngơ ngác. Bài thơ cho ta thấy Thi sĩ đêm uống rượu với nhân tình, không phải trong nhà, trong cửa tầm thường mà là trên thuyền hoa, chợtø nhớ đến vợ con thoáng qua như nắng quái chiều hôm trong mấy câu :

GIANG HỒ

Mời anh cạn hết chén này. Trăng vàng ở cuối non Tây ngậm buồn. Tiếng gà đã rộn trong thôn. Nưả đời phiêu lãng chỉ còn đêm nay. Để lòng với rượu cùng say. Chừ đây lời nói chua cay lạ thường. Chừ đây đêm hãy đầy sương. Con thuyền còn buộc, trăng buông lạnh lùng. Chừ đây trăng nước não nùng. Chừ đây hoa cỏ bên sông rũ buồn. Tiếng gà lại rộn trong thôn. Khoan đừng tơ tưởng vợ con ở nhà. Giờ này còn của đôi ta. Giang hồ rượu ấy còn pha lệ người … Ồ sao rượu chẳng kề môi. Lời đâu kiều diễm cho nguôi lòng chàng ?

Người đời, kể cả những anh Con Trai, Con Rể, Con Nuôi, Con Hoang Bà Cả Đọi chân chỉ hạt bột từ đời ông, đời cha, suốt đời cơm nhà, quà vợ, khi đọc bài thơ trên — thường được gọi là bài “Giang Hồ Lệ Sử”- đều đi một đường cảm khái loạn cào cào, châu chấu vì cảnh Thi sĩ đêm khuya ngồi uống rượu với người đẹp trong thuyền hoa, trên dòng sông trăng khói.. Như Tư Mã Giang Châu nhậu rượu, nghe đàn Tỳ Bà trên sông Bồn gần chốn cát lầm. Lau vàng, trúc võ, Bến Tầm dương canh khuya đưa khách. Quạnh hơi thu lau lách đìu hiu ..Tay em nâng chén hoàng hoa.. Xá gì hớp rượu vì ta bận lòng ..

Mèn ơi.. Sao mà thơ mộng quá chời, quá đất! Tình yêu phải là như dzậy, có như dzậy mới là Tình Yêu đích thực và chân chính. Uống rượu ở xó nhà với vợ theo kiểu: Nằm khểnh ngâm thơ cho vợ ngủ — Anh ngâm thơ hay lắm nhưng nếu anh đừng ngâm thì còn hay hơn — Ngồi rù uống rượu với con chơi.. Chán chết. Uống rượu là phải uống rượu hoàng hoa, rươu bồ đào với người đẹp đa tình hổng phải là vợ mình trong con thuyền trên sông thu đêm trăng sương khói mờ mờ mới là uống. Trong bài Thơ “Giang Hồ”, Tình Yêu viết hoa cả năm chữ, hoa luôn dấu huyền, dấu mũ. Thi sĩ hào hoa nhưng cũng vô cùng trung hậu. Đang thơ mộng ra rít Người vẫn còn lòng dạ nhớ đến vợ con ở nhà. Dù chỉ nhớ thoáng qua, nhưng nhớ thoáng qua cũng là nhớ. Và có nhớ là tốt rồi. Có nhớ còn hơn không nhớ.

Tiếng gà gáy rộn trong thôn. Khoan đừng tơ tưởng vợ con chuyện nhà .. Giờ này giờ của đôi ta. Giang hồ rượu ấy còn pha lệ người ..

Mèn ơi.. Đã quá.. Mình không có được hưởng nhưng thấy người khác hưởng mình cũng sướng lây.. Thi sĩ uống rượu với giai nhân liền tù tì từ sáu, bẩy giờ tối — giờ gà lên chuồng — cho đến giờ gà gáy, gà sắp xuống chuồng — ít lắm cũng là bốn, năm giờ sáng — Thi sĩ vẫn còn uống, và giai nhân vẫn tay em nâng chén hoàng hoa, xá gì hớp rượu chàng uống cho em dzui lòng …

Đêm có khuya, ngày có rạng..Đã đến lúc phải cắt cho gọn bài thơ “Giang Hồ” hơi lòng thòng này. Đêm ấy không hiểu vì lý do gì Thi sĩ không chịu uống ly rượu người đẹp đưa đến tận miệng. Thi sĩ không uống rượu của Nàng và Thi sĩ thề độc rằng từ đó đến chết Người sẽ không uống rượu nữa. Người cai rượu luôn. Thế rồi Thi sĩ trở về nhà sống yên lành với vợ con. Tội nghiệp. Thi sĩ hào hoa ra rít mà phải sống cuộc đời cơm nhà, quà vợ không khác gì bất cứ anh Con Trai Bà Cả Đọi nào. Ta hãy nghe Người than:

Từ đấy chẳng bao giờ phiêu lãng. Niềm thê nhi ngày tháng quen dần. Ngoan ngoãn như con cừu non dại. Cỏ quanh vườn cắn mãi còn ngon …

Cho đến một ngày bà vợ hiền của Thi sĩ làm tiệc sinh nhật, mời ông chồng chai rượu chắc là Cognac Courvoisier hoặc là Remy Martin bà để dành tiền mãi mới mua được. Thi sĩ nhà ta bị đẩy vào tình trang khó xử: nếu Người uống rượu là Người quên lời thề “Không có Em anh không bao giờ uống rượu nữa ..” Nhưng đây là rươụ kỷ niệm Sinh nhật của bà vợ hiền, Thi sĩ nêu lý do gì để từ chối không uống:

Giật mình ta mới nhớ ra. Là ngày sinh nhật vợ ta đó mà. Ta uống chẳng hoá ra lỗi hẹn. Mà từ nan đâu vẹn đạo chồng! Than ôi, trời giá, đêm đôn . Máu du tử thực trong lòng hết sôi …

Bài Thơ “Giang Hồ” có thể có cái tên thứ hai là Thơ “Giật Mình.” Hai lần Thi sĩ giật mình trong bài thơ:

Trông nàng môi nhạt mầu son. Giật mình ta nhớ vợ con ở nhà.

Và:

Giật mình ta mới nhớ ra. Là ngày sinh nhật vợ ta đó mà ..

Nhưng thôi. Ta chẳng nên bới lông, tìm vết. Bài Thơ “Giang Hồ” của Cố Thi sĩ Lưu trọng Lư ra đời cách đây đã bẩy, tám mươi muà lá rụng. Cho đến những năm đầu Thế Kỷ 21 này bài thơ vẫn sống và vẫn được cho là hay. Ta nhắc đến Thơ là để chứng minh việc các Thi sĩ nói chung chỉ ca tụng Tình Yêu Nhân Tình Nhân Bánh và những cuộc tình tan vỡ mà ít ông chịu mần thơ về người vợ hiền chung thủy, chịu đựng, thiệt thòi trăm bề và những cuộc tình vợ chồng đến đầu, đến đũa. Một lần nưã người viết ở Rừng Phong phải kêu lên:

— Mèn ơi ..! Phải chăng đời sống vợ chồng không có Tình Yêu cho nên các nhà thơ mới không ông nào mần thơ về Tình Vợ chồng ?

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Nhưng .. có thật là trong Thi Ca hoàn toàn vắng mặt Tình Yêu Vợ Chồng không? Thơ ca tụng Tình Nhân, Tình Bánh thì nhiều như lá rụng mùa thu nhưng chắc cũng phải có đôi bài ca tụng Tình Vợ Chồng chứ ? Là người ca tụng Tình Yêu — Tình Yêu nào tôi cũng quí báu và ca tụng — tôi lục tìm trong trí nhớ của tôi những chuyện vợ chồng yêu nhau, chết vì nhau, những bài thơ ca tụng Tình Yêu Chồng Vợ .

Có. Phải nói có nhưng mà ít. Cũng phải nói ít nhưng mà có. Chuyện như chuyện Lục Châu nhẩy từ trên lầu xuống đất chết ở Kim Cốc Viên khi chồng nàng là Thạch Sùng bị bọn cầm quyền hãm hại, như chuyện vợ chồng họ Hàn chết còn hoá thành hai dàn cây liền cành quấn quýt lấy nhau. Đó là Chuyện Tình Tầu, Thơ Tầu. Về Thơ Mỹ tôi tìm được bài thơ Epitaph của Richard Cranshaw — sinh 1613 , mất 1649 — Thi sĩ gập ngôi mộ trong có hai vợ chồng nằm chung, cảm khái làm thơ :

Epitaph

To those whom Death again did wed This grave’s the second marriage-bed For though the hand of Fate could force …Twist soul and body a divorce It could not severe man and wife Because they both live but one life.

Peace, good reader, do not weep Peace, the lovers are asleep They, sweet turtle , folded lie In the last knot that Love could tie.

Let them sleep, let them sleep on Till the stormy night be gone. And the eternal morrow dawn Then the curtain will be drawn And they wake into a light Whose day shall never die in night.

Tôi đọc bài thơ trên trong những ngày tháng tôi sống ở Trại Tù Khổ Sai Z 30 A, chân Núi Chưá Chan, Xuân Lộc, Đồng Nai. Cũng ở Z 30 A tôi phỏng dịch bài thơ ấy:

LỜI TRÊN MỘ

Đôi người này chết lại kết hôn Lần họ cưới thứ hai trong huyệt. Nếu đời chia thể xác, linh hồn Trong cuộc ly hôn buồn của Chết Đời không chia được vợ, được chồng Bởi họ sống một đời diễm tuyệt.

Im lặng, em ơi, em đừng khóc Đôi người yêu nhau đang ngủ say. Trong mộ họ nằm như bảo ngọc Tình cho lần cuối sợi dây này.

Để họ ngủ, họ yên giấc ngủ Qua đêm bão đất trời vần vũ Để sáng mai trời rạng ánh mai Cuộc sống mới không bao giờ cũ Họ trở dậy và tay trong tay Họ đi vào Thiên đường vạn thủa.

Gần sáu mươi mùa xuân trước trong tờ Báo Xuân Tia Sáng 1952 — báo Bắc Kỳ xuất bản ở Hà nội — tôi đọc bài thơ ca tụng Tình Vợ Chồng và tôi nhớ mãi. Thời ấy Hà Nội có hai thi sĩ mới nổi lên sau 1950, hai ông cùng họ Hoàng và cùng ở lại Hà Nội năm 1954, hai ông Hoàng Công Khanh và Hoàng Phụng Tỵ. Tôi không nhớ bài thơ tôi đọc năm xưa ấy, bài thơ chỉ đọc một lần năm tôi 20 tuổi mà tôi thuộc nằm lòng, nhớ mãi suốt đời, tôi sắp kể là Thơ của ông Hoàng nào, ông Hoàng Công hay ông Hoàng Phụng:

Tôi vẫn biết em là người mộng Em là tiên trên động Bồng Lai Lỡ tay trong tiệc Dao Đài Đánh rơi chén ngọc đầu thai xuống trần. Vẫn biết đấy tiền nhân, hậu quả Tôi cùng em nợ trả chưa xong Tiên cung lòng tưởng nhớ lòng Nhớ nhung em xuống vợ chồng với tôi. Tôi vẫn biết nghiệp trời có thế Một năm qua trích lệ đã qua Xe mây tung cánh hạc già Bách thần vâng chiếu, tiên nga rườc về. Vẫn biết đấy là xuân muôn thưở Xuân ngàn năm rực rỡ không cùng Nhưng nơi Nước Nhược, Non Bồng Em còn tơ tưởng vợ chồng nhân gian?

Mượn một chuyên dân gian để tạm kết thúc Chương Trình của Ban Tùm Lum :

Tám, chín giờ tối, ông bạn bị táo bón kinh niên vào ngồi sau một bụi cây. Trời tối, cặp tình nhân không biết sau bụi cây có người nên đưa nhau vào ngồi tình tự trước bụi cây .

Nàng khóc :

— Em không lấy được anh thì em chết ..

Chàng nghẹn ngào :

— Anh mà không lấy được em anh cũng chết ..

Ông bạn táo bón đi không ra nghe cặp tình nhân doạ chết nếu không lấy được nhau não nùng quá, ổng cũng than :

— Ông mà … không ra ông cũng chết …

Chuyện ly kỳ là chỉ có ông bạn táo bón là than đúng thôi — nếu đi hổng ra, ổng chết thật — cặp tình nhân đe dọa kia chỉ hung hăng con bọ xít nói dzậy cho dzui — nếu không lấy được nhau thì Nàng lấy chồng, Chàng lấy vơ, chồng Nàng không phải là Chàng, vợ Chàng không phải là Nàng — chẳng có người nào chết cả. Nhưng nhớ thương nhau chắc họ sẽ nhớ thương nhau suốt đời. Chuyện họ thương nhau được ghi trong Ca dao:

Tóc mai sợi vắn, sợi dài Lấy nhau chẳng đặng, thương hoài ngàn năm.

Filed under: Viết Ở Rừng Phong |

0 Thích
Chia sẻ
  • Chia sẻ Facebook
  • Chia sẻ Twitter
  • Chia sẻ Zalo
  • Chia sẻ Pinterest
In
  • Điều khoản sử dụng
  • Chính sách bảo mật
  • Cookies
  • RSS
  • Điều khoản sử dụng
  • Chính sách bảo mật
  • Cookies
  • RSS

Trang thông tin tổng hợp melodious

Website melodious là blog chia sẻ vui về đời sống ở nhiều chủ đề khác nhau giúp cho mọi người dễ dàng cập nhật kiến thức. Đặc biệt có tiêu điểm quan trọng cho các bạn trẻ hiện nay.

© 2025 - melodious

Kết nối với melodious

vntre
vntre
vntre
vntre
vntre
thời tiết hải phòng Lịch âm 789bet
Trang thông tin tổng hợp
  • Trang chủ
  • Công Nghệ
  • Ẩm Thực
  • Kinh Nghiệm Sống
  • Du Lịch
  • Hình Ảnh Đẹp
  • Làm Đẹp
  • Phòng Thủy
  • Xe Đẹp
  • Du Học
Đăng ký / Đăng nhập
Quên mật khẩu?
Chưa có tài khoản? Đăng ký