Thơ về tiền sâu sắc là điều bạn đang kiếm tìm? Không chỉ thơ về tiền 2 câu, bài viết sẽ tổng hợp cho bạn những bài thơ về tiền ý nghĩa.
Thơ về tiền bạc và tài chính cho chúng ta thấy mối quan hệ phức tạp giữa nhân loại và sự giàu có. Tất cả khám phá sự theo đuổi của cải, sự hấp dẫn của của cải vật chất và hậu quả của một xã hội chạy theo tiền bạc.
Những câu thơ này có thể chỉ trích lòng tham và chủ nghĩa vật chất trong khi phản ánh những hy sinh được thực hiện để có được sự an toàn về tài chính. Các nhà thơ sử dụng hình ảnh và ẩn dụ để làm nổi bật bản chất phù du của sự giàu có cùng những sự thật sâu sắc hơn nằm ngoài các hoạt động kiếm tiền. Họ thúc giục độc giả tìm kiếm ý nghĩa và sự viên mãn vượt ra ngoài lợi ích tài chính đơn thuần.
Robert Frost từng nhận xét: "Trong thơ ca không có tiền, nhưng tiền cũng chẳng có thơ." Nhưng liệu Frost có đúng không? Có bài thơ nào tuyệt vời về tiền bạc không? Tiền bạc đã bao giờ truyền cảm hứng cho một bài thơ hay chưa? Dưới đây là một số bài thơ hay nhất về tiền bạc, dù chúng chỉ đề cập đến tiền bạc như một yếu tố cốt lõi hay thậm chí, trong một số trường hợp, lấy tiền mặt, tiền bạc, xu và đô la làm chủ đề chính..
Tác giả: Dương Tuấn
Có nghĩa gì đâu một chữ tiềnĐem tình nhân loại hóa cuồng điênAnh hùng lỡ vận đem lòng thíchHào kiệt hám danh thấy cũng ghiềnKẻ dưới trao hồn cho ác quỷBề trên ngậm máu giả thần tiênRừng tham núi vọng còn đeo mãiHỏi lại trần gian mấy kẻ hiền?
Chung quy cũng tại chữ “TIỀN “Làm cho nhân thế, đảo điên quay cuồngCó tiền chuyện khó thành suôngKhông tiền, dù có cúi luồn chẳng xong
Có tiền bè bạn ngóng trôngKhông tiền, thì nhớ, đừng hòng gặp ai?Có tiền, nói ít hiểu ngayKhông tiền, nói mãi cả ngày ai nghe!
Có tiền được kẻ chở cheKhông tiền, dù ở vỉa hè chẳng thương!Có tiền, nhiều kẻ vấn vươngKhông tiền, ai cũng chán chường miệt khinh
Có tiền, nói bậy vẫn tinKhông tiền, nói thật, kẻ nhìn người ngơ!Có tiền cuộc sống như mơKhông tiền, nào được, một giờ thảnh thơi
Có tiền kẻ đón người mờiKhông tiền, chẳng có một lời hỏi hanCó tiền “xấu" được nể nangKhông tiền, ngay thật, đàng hoàng bị chê!
Có tiền, kẻ đắm người mêKhông tiền, chỉ có tràn trề nổi đauCó tiền, tình nghĩa đổi traoKhông tiền, thì chớ khát khao ân tình
Có tiền, ai cũng tôn vinhKhông tiền, nhận lấy “miệt khinh" người đờiCó tiền, nhiều kẻ đến chơiKhông tiền, dù có “thỉnh mời" ai đi?———— oOo ——————Ai ơi! Xin nhớ khắc ghi!Chuyện đời là thế, có chi phải buồn?
Tác giả: Việt Nhân
Người hỏi tôi về chuyện nghĩa nhânTôi cười nhạt nhẽo đắng muôn phầnKhông tiền lắm kẻ nhìn coi rẻLắm bạc muôn người lại kết thân
Người hỏi tôi về chuyện ái ânTôi cười khổ sở đã bao lầnThân nghèo kẻ nỡ đành vong phụChọn chỗ vinh sang mới thật cần
Người lại hỏi tôi chuyện ở đờiTôi liền nín lặng giọt sầu rơiĐồng tiền sức mạnh dời non bểCó thể thay ta nói vạn lời
Ngẫm nghĩ xong rồi hỏi nữa chiĐã nên chân lý chẳng đâu kìĐời nay thật rõ không bàn cãiMãnh lực kim tiền trải lối đi
Lý lẽ ngày nay chẳng thấy cònVài đồng đủ sức để dời nonBiển sâu nếu muốn liền cho cạnDạ vững mà sao cũng phải mòn
Nản chán nhìn sao bỗng thấy buồnĐồng tiền vững mạnh đã thành khuônThân giàu ngẩn mặt mà lên tiếngPhận khó khom lưng để cúi luồn.
Đồng tiền là cái chi chi?Nhân gian địa ngục âm ti cũng cầnKhông có thì gọi là bầnNgười khinh kẻ giễu nói nhằn nói khi
Không tiền ta chẳng được gì?Có tình tình chạy rồi si một mìnhKhông tiền ta phải lặng thinhMặc ai ai nói đứng nhìn mà thôi
Không tiền lệ chảy thành đôiBởi đời vô nghĩa hỡi ôi đồng tiền.
Tác giả: Đức Ngọc
Ai mà không muốn có tiềnĐó là thực vật người điên tâm thầnBạc tiền ai cũng phải cầnBởi vì cuộc sống mọi phần phải tiêu
Có tiền ai cũng được yêuVua ban sắc lệnh làm điều ước mơKhông tiền cuộc sống bơ phờTiêu tan sức khỏe... lu mờ tình thân
Anh em, bè bạn, xa gầnCô, gì, chú, bác, cũng dần cách xaKhông tiền ai hỏi thăm taCái thằng khố rách ba hoa chích choè
Có tiền nói phét vẫn ngheĐi đâu một bước… có xe đón liềnBị khinh cũng bởi không tiềnCho dù mình chẳng làm phiền đến ai
Người xưa đã nói vào taiCâu ca thành ngữ đâu sai bao giờKhông tiền mọi thứ xác xơCho nên ta phải... làm thơ về tiền.
Tác giả: Huyền Thanh
Hôm qua họp hội đồng niênNgày mai cỗ cưới triền miên ui trờiBên này đám khóc cũng mờiBên kia đám giỗ không đời nào tha..
Tiền bạc kiếm thì chẳng raLại còn chưa kể việc nhà áo cơmCon đóng học cũng hỏi lươngCha già mẹ yếu chẳng nhường cho ai
Giang san đè nặng hai vaiTiền bạc được thể ra oai với mình..Làm vãi nó chẳng thương tìnhĐúng là giống bạc cũng khinh người nghèo.
Gặp bụt chỉ ước một điềuCho con cả đống tiền tiêu thôi à.Chém cha cuộc sống xa hoaBao nhiêu là thứ chẳng tha đồng tiền
Cũng muốn ăn ở cho hiềnNhưng tiền không có thì tiên cũng buồnNăm hết tết đến còn luônChỉ mong năm mới tiền tuôn đầy nhà.
Chúc cho cô bác ông bàGái trai cùng với trẻ già luôn vuiNăm mới sắp sửa sang rồiTiền tiêu đầy túi vui rơi đầy nhà.

Tác giả: Hoa Chu Văn
Đồng tiền hai mặt rõ ràngNhưng một mệnh giá cả làng thấy khôngBởi vì hai mặt dễ trôngRõ ràng từng chữ số không thể lầm
Đồng tiền cứ thế lặng câmKhi dùng đến có mừng thầm chẳng chê Đồng tiền là cái bùa mêAi không có nó chẳng hề sướng đâu
Đồng tiền như có phép mầuTruyền tay chẳng chịu sống lâu một nhàĐồng tiền hai mặt ấy làChỉ một mệnh giá cho ta dễ dùng
Con người phức tạp vô cùngChỉ có một mặt nhưng chung một đầuAi dò được chỗ nông sâuThay lòng đổi dạ biết đâu mà lần
Làm sao nhận biết mà phânSống thành hai mặt yêu gần ghét xaMặt thực tâm mặt gian tàTrở mặt cực dễ như là trở tay
Đồng tiền hai mặt cho hayChỉ một mệnh giá dù mày mặt haiThức lâu mới biết đêm dàiNgười có một mặt sống hai mặt còn.
Tác giả: Vũ Ngọc Yến Linh
Ai ơi tiền bạc phù duSống không nên mãi đánh đu đồng tiềnCha dạy con chớ có quênNghèo thì cho sạch mới bền chặt lâu
Đừng thấy mấy kẻ sang giàuDễ mua hạnh phúc được đâu mà thèmSống mà mỗi lúc về đêmPhải lo ngay ngáy ấm êm nỗi gì
Ở đời cục đất ném điCục chì ném lại có gì dài lâuNghèo hèn hay rất sang giàuKhi chết của có được đâu theo mình
Sống phải có nghĩa có tìnhNghèo mà hạnh phúc lòng mình thảnh thơiSố phận của mỗi con ngườiÔng trời thì đã định rồi chớ than
Phú quý hay bị cơ hànLà do kiếp trước ở, ăn thế nào.
Tác giả: Sở Lưu Hương
Quy ra cũng bởi đồng tiềnMà ta ăn ở ác hiền với nhauThế gian sướng trước khổ sauNgười thân bè bạn có đâu thương tình
Khi xưa họ ở bên mìnhBởi vì kinh tế của mình khá dưNghèo mới hiểu được thực hưAi bè ai bạn ai từ ai tâm
Đời thì lúc bổng lúc trầmKhuyên nên quý trọng người thầm bên taThứ nhất là mẹ với chaThứ hai nhắc đến ấy là vợ con
Hàng xóm kẻ mất người cònCó khi tốt bụng sánh hơn người nhàAnh em lớn cũng rời xaBạn bè đâu thể vì ta cả đời
Tôi khuyên thật nhé bạn ơi !Hãy sống cho tốt ở nơi gia đìnhThương vợ hiếu với phụ huynhLàm tấm gương tốt con mình noi theo
Giàu sang hay có cơ nghèoĐừng quên đức hạnh mang theo đi cùngXây dựng một xã hội chungAnh em bốn bể vui cùng hân hoan
Nhân nghĩa sánh với bạc vàngHai từ “nhân nghĩa” rõ ràng nặng hơn.
Tiền là tiên là PhậtLà sức bật của lò xoLà thước đo của lòng ngườiLà tiếng cười của tuổi trẻLà sức khỏe của tuổi giàLà cái đà của danh vọngLà cái lọng để che thânLà cán cân của công lýLà triết lý của cuộc đời.
Sáng ra tỉnh giấc đảo điên vì nghèo.Tiền không phải tất cả đâu,Nhưng không có nó, khổ đau đủ điều.
Tiền mua gạo, tiền mua xe,Tiền mua cả giấc mộng mê cuối ngày.Tình yêu có đẹp mấy hay,Không cơm không áo cũng bay theo người.
Tiền làm chủ, người làm thuê,Trắng tay mới thấu ê chề đời ta.Nhưng tiền cũng chỉ là mà,Xài cho đúng cách mới là người khôn.
- Tác giả: Vô danh
Đồng tiền có mặt trước - sau,Người khôn dùng đúng, kẻ nào dùng sai.Giúp người thì được mến hoài,Hại người, mua chuộc… nghiệp dài còn theo.
Tiền là bạc, bạc là tiền,Tiền mua danh vọng, mua quyền, mua nhau.Nhưng tiền chẳng thể mua “sâu”Một tình cảm thật, một câu chân thành.
Tiền không là tất cả,Nhưng thiếu nó - khổ đau.Tiền không mua được nhau,Nhưng thiếu tiền - tình cạn.
Tiền giúp đời thêm sáng,Giúp ấm bữa cơm chiều.Tiền không khiến yêu nhiều,Nhưng nghèo, ai yêu mãi?
Link nội dung: https://melodious.edu.vn/tho-ve-tien-bac-a88564.html