“Con gái Huế không chỉ đẹp bởi vẻ ngoài, mà còn bởi nét dịu dàng, thanh tao trong từng cử chỉ, lời nói. Như dòng sông Hương lững lờ trôi, họ mang trong mình vẻ đẹp dịu dàng, kín đáo nhưng lại cuốn hút đến lạ. Vẻ đẹp ấy không cần khoe khoang, chỉ cần một ánh nhìn là đủ để người ta nhớ mãi.”
“Con gái Huế, nét đẹp tinh khôi như sương mai, nhẹ nhàng và thanh thoát. Dù có đi qua bao nhiêu năm tháng, vẻ đẹp ấy vẫn vẹn nguyên, tỏa sáng một cách dịu dàng, không vội vàng nhưng đủ để khiến lòng người lặng lại.”
“Con gái Huế trong tà áo dài thướt tha, như một cánh hoa sen dịu dàng giữa nắng chiều. Mỗi bước đi là một làn gió nhẹ, mỗi ánh nhìn là một vũ điệu đầy quyến rũ, khiến lòng người không thể không nhớ mãi.”
“Con gái Huế với nụ cười e ấp như đóa sen hồng, nhẹ nhàng nhưng đủ khiến trái tim ai đó xao xuyến. Vẻ đẹp ấy không cần lời nói, chỉ cần một nụ cười là đã đủ làm say đắm lòng người.”
“Con gái Huế trong tà áo dài, mỗi bước đi là một điệu múa nhẹ nhàng, mỗi nụ cười là sự dịu dàng hòa quyện với vẻ đẹp của thiên nhiên. Tà áo ấy không chỉ che chắn, mà còn mang theo linh hồn của một vùng đất đầy thương nhớ.”
“Yêu con gái xứ Huế là yêu những điều giản dị nhưng vô cùng sâu lắng. Một nụ cười của nàng có thể xoa dịu mọi vất vả, một lời nói êm ái có thể khiến lòng người ngẩn ngơ.”
“Tình yêu con gái Huế như dòng sông Hương, nhẹ nhàng, lặng lẽ nhưng vô cùng sâu sắc. Dù có trôi qua bao năm tháng, tình cảm ấy vẫn vẹn nguyên, mãi mát lành và thơ mộng.”
“Ánh mắt con gái Huế như một bầu trời thơ mộng, chứa đựng cả những khát khao, mơ ước và bao điều chưa nói thành lời. Chỉ cần một cái nhìn thôi, đã đủ khiến lòng người lắng lại, ngẩn ngơ theo từng suy tư.”
“Con gái Huế, chỉ một lần gặp gỡ cũng đủ để vấn vương. Vẻ đẹp dịu dàng, nụ cười e ấp, và ánh mắt sâu lắng như sông Hương, khiến người ta không thể nào quên.”
“Giọng nói ngọt ngào của con gái Huế như những làn sóng vỗ về, êm ái và dịu dàng. Mỗi lời nói không chỉ vang lên mà còn như một khúc ca, thấm đẫm tình cảm và hương vị của đất cố đô.” ?
“Vẻ đẹp con gái Huế như một bức tranh thơ mộng, nhẹ nhàng giữa dòng sông Hương, giữa những ngôi đền cổ kính. Từng bước chân của nàng như khắc sâu vào dòng chảy thời gian, mang theo một vẻ đẹp vừa dịu dàng, vừa kiêu sa, làm say lòng những ai tình cờ bắt gặp.”
“Vẻ đẹp của con gái Huế lãng mạn như dòng Hương Giang, nhẹ nhàng, trôi qua nhưng lưu lại trong lòng người bao nhiêu ấn tượng khó quên. Mỗi cử chỉ, mỗi nụ cười đều mang theo hương thơm của đất cố đô, khiến ai cũng phải yêu say đắm.”
Em ghét anh khi chiều chưa tới
Mây giăng nhiều anh có biết mô
Từng giọt nhớ rơi kề bên má
Em giấu người dù rất nhớ thương
Em như lá mùa thu rứa đó
Lót bên đường chờ dấu chân ai
Câu yêu thương lẫn trong hờn giận
Ghét anh ghê răng chẳng chịu về
Em cứ rứa đi về hôm sớm
Ngọt ngào chi lời buổi hôm tê
Chờ anh hỉ đời dài bao lắm
Mà thẹn thùng để mùa xuân qua …
Con gái Huế muôn đời như rứa
Anh biết không trong nét dỗi hờn
Em muốn anh đọc trong khoé mắt
Một chữ tình em giấu vu vơ…
Tác giả: Hạnh Đặng
Anh gặp em vào đầu mùa hạ
Ngày cố đô nắng đỏ chang chang
Đi bên em anh thấy lòng mát lạ
Vì nón em nghiêng gạt nắng xuống Hương Giang…
Đôi mắt em như nước dòng sông ấy
Quá mênh mang và cũng rất dịu hiền
Cành phượng đỏ như bàn tay ai vẫy
Sợ em đi, anh không muốn em nhìn
Quai nón tím và áo em cũng tím
Cả trưa hè chết lịm, tưởng hoàng hôn
Màu tím ấy theo anh thành hoài niệm
Xa Huế rồi anh vẫn nhớ em luôn…
Tác giả: Nguyễn Văn Pư
Cô hàng xinh xắn chợ Đông Ba
Giọng Huế nghe sao quá mượt mà
Đon đả vui tươi mời khách lại
Dịu dàng đằm thắm gửi người qua
Thướt tha vạt áo hoa màu tím
Duyên dáng trời mây nắng xế tà
Bẽn lẽn phớt hồng đôi má ửng
Xuyến xao trong dạ kẻ phương xa…
Tác giả: Vũ Thư Lê
Anh về với Huế mộng mơ
Thân em áo tím bên bờ sông Hương
Tràng Tiền bao nhịp vấn vương
Yêu em gái Huế tình thương dạt dào
Đò chiều khua nhịp lao xao
Điệu hò mái đẫy nghe nao nổi lòng
Chuông chùa Thiên Mụ thanh trong
Tình người với Huế cõi lòng mãi ghi
Yêu em cái tuổi xuân thì
Dáng em rất Huế mỗi khi mong chờ
Nghiêng nghiêng chiếc nón bài thơ
Chiều tà em vẫn đợi chờ trông anh
Anh xin lời hứa chân thành
Yêu em gái Huế mộng lành nhân duyên
Dù ai chia Thuý rẻ Uyên
Anh thề giữ mãi lời nguyền sắc son.
Tác giả: Dương Huỳnh
Sương phơi nắng trải lòng mong mỏi,
Chờ đợi em về thơ nở hoa?
Bên giọng hò lơ tình bảng lảng,
Điệu đàn khoan lã ý bay xa …
Yêu kiều thục nữ bên sương sớm,
Yểu điệu thuyền quyên giữa nắng tà.
Con bướm vàng bên hiên thỏ thẻ,
Như tình em gái thuở mười ba.
Tác giả: Dương Lam
Con gái Huế…buồn buồn nói giọng Huế
Không khéo mà họ chạy thấu bên tê!
Rứa, răng, ni…nói chi mà đến lạ
Họ nghe, tròn mắt, chộ chưa tề!
Con gái Huế không khó mà không dễ
Hơn người ta chút dịu dàng thôi
Tiếng “Dạ thưa” cha mẹ đã dạy rồi
Cái khuôn phép vẫn cứ cần khuôn phép!
Con gái Huế không thích ai khen đẹp
Khen: “dễ thương chi lạ” thích hơn!
Những lúc buồn hay thỉnh thoảng dỗi hờn
Nón sẵn đó, nghiêng không thèm ngó mặt!
Con gái Huế đã yêu là son sắt
Không ba lơn, không nồng quá lửa hương
Chỉ chút chi dịu nhẹ, thương thương
Mà chung thuỷ trọn đời suốt kiếp…
Con gái Huế đã yêu là không tiếc
Cả tâm hồn hướng về hết bên anh
Nhưng thẹn thùng nên miệng cứ chối quanh
Lòng tự biết yêu người, yêu tê tái!
Con gái Huế, hương Cố Đô gửi lại
Một chút duyên, một chút nhớ mong manh
Giữa đất trời thêm một nét trong lành
Thêm man mác hồn Sông Hương núi Ngự…
Tác giả: Từ Nguyễn
Huế giao mùa trời đâu vội vã
Đợi anh về gom nỗi nhớ nhau
Răng mấy đợt thu vương cành lá
Để thân em đơn lẻ rầu rầu?
Huế mùa sương gió thổi ầm ào
Mưa rơi buồn lòng dạ xôn xao
Em sợ lắm phương xa ai biết
Có trót thương tà áo O nào
Chiều riêng đợi anh không trở lại
Anh bây chừ phiêu bạt nơi mô?
Rứa biền biệt có còn nhớ tới:
“Đây một người con gái cố đô…?”
Huế chiều ni vắng anh buồn lắm
Mưa nhạt nhòa con nước sông Hương
Anh mần chi phương trời bên nớ
Tội bên này em đứng… tơ vương!
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Lá rơi tháng tám thôi mà em
Áo tím lệ nhòa ngẩn ngơ xem
Em sợ mưa rơi dòng Hương ướt
Hay sợ mùa thu lá rơi thềm?
Sao đứng bên cầu mùa gió lộng
Đợi ai chiều về vẫn ngóng trông?
Tóc thề theo gió đưa hương ngát
Làm anh say hồn bên đây sông
Gió thu đợt này sao rét quá
Thương vai em lạnh làm sao đây?
Biết con gái Huế e lệ lắm
Cứ đứng trông thôi, tội dáng gầy!
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Nắng hôn nhẹ vai gầy em gái
Sao vô tình em để chiều rơi?
Chân cứ bước như còn bước mãi
Lá cuốn theo ánh mắt anh rồi!
Huế mùa này hoàng hôn rất khẽ
Mắt em buồn nghiêng rẽ chân mây
Bờ vai nhỏ tóc mềm che đậy
Vạt nắng hồng rớt xuống hồn say
Em dỗi hờn một nửa yêu thương
Hay đang mơ một mảnh tình hường?
Mà gót chân hững hờ lướt vội
Để nắng chiều rơi ướt dòng Hương…
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Người tình hỡi khi mô anh về lại
Đêm mưa này riêng trăn trở mình em
Huế mùa sương buốt giá lạnh vai êm
Lòng gái Huế chỉ mong ngày tái ngộ
Đời giông tố em với người gặp gỡ
Buổi sơ đầu răng có biết chi mô?
Em có biết duyên tình rồi tan vỡ
Để lạc loài thân nữ bến Lăng Cô
Em quán vắng bến chờ mưa nắng gội
Người lữ hành chưa mỏi gối chùng chân
Thuyền biền biệt chẳng có ngày tương hội
Thuở từ ly thu ghé đã bao lần
Người tình hỡi! Bóng người xa xăm quá
Chi rứa trời! Tội Tôn nữ hoài mong
Họ nói cười hiu hắt dáng bên sông
Huế buồn thiu những bóng người xa lạ
Đời thênh thang em như là chiếc lá
Người phong trần còn mơ chốn trời hoang
Dẫu thiệp hồng người trở gót sang ngang
Em xin đợi một hồi âm thấu lạnh
Hạ dấu mình… thu về nữa đó anh
Thu nay khơi em đơn lẻ sao đành
Người thương Huế có thương lòng gái Huế?
Giữa thu tàn như xác lá mong manh…
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Link nội dung: https://melodious.edu.vn/cap-hay-ve-hue-a85609.html