Trong bức tranh thiên nhiên hùng vĩ của núi rừng, hình ảnh cô gái người Mông xinh đẹp như một nét chấm phá đầy quyến rũ, khiến lòng người xao xuyến. Không chỉ sở hữu vẻ trong trẻo và tinh khôi, họ còn toát lên sự tự hào khi lan tỏa bản sắc văn hóa độc đáo của dân tộc mình. Hãy cùng VOH khám phá những bài thơ hay và stt về cô gái dân tộc Mông qua bài viết dưới đây!
Loạt stt hay dưới đây sẽ đưa bạn đến với những hình ảnh trong trẻo, tự do của những cô gái dân tộc Mông.

Dưới đây là một số dòng caption thả thính cô gái người Mông mà bạn có thể tham khảo.
Vẻ đẹp rạng rỡ, mộng mơ của các cô gái H’Mông được khắc họa qua những vần thơ đong đầy cảm xúc sau.
Em là cô gái H’Mông
Mắt nâu, da sẫm, cái lòng trong veo
Lớn lên bên những suối reo
Đồng xanh, đất đỏ, núi đèo cheo leo
Đến quê em phải trèo đèo
Băng đường trơn trợt, xóm nghèo xa xa.
Quê em có những trường xa
Em tìm cái chữ băng qua đồng dài.
Quê em có những người già
Oằn lưng vác nặng đường xa lặng thầm.
Quê em suốt tháng quanh năm
Tay mẹ làm việc, bé nằm trên lưng.
Quê em có những bé cưng
Mắt trong, má đỏ ngắm từng người qua.
Một lần ai có ghé qua
Gửi em bé nhỏ chút quà xinh xinh.
Gửi em đôi chút tâm tình
Của người lữ khách, của tình yêu thương.
Việt Nam dẫu có muôn phương
Vẫn người một nước - tình thương nối liền.
Em phô tấm áo cầu vồng
Nụ cười lại giấu tận trong ô tròn
Bao điều bí ẩn chờn vờn
Anh gom vào nửa lời khèn được chăng?
Cô gái H'Mông, duyên dáng đất trời,
Với nụ cười tỏa sáng lộng lời.
Bước đi trong ánh nắng chan hòa,
Gió hát ru xao xuyến cung đồi.
Trang phục bền chặt, tinh túy dân tộc,
Tóc mượt dài bay, như tơ bồi.
Bàn tay tài hoa khéo đan lanh lợi,
Trường cao đạt học, vươn tầm thời.
Mắt biếc lung linh như bầu trời xanh,
Vùng cao núi rừng nghĩa tình gần.
Cô gái H'Mông, nét đẹp tự nhiên,
Xứng danh con dân, vẻ đẹp tuyệt vời.
Ngọt ngào, hiền hòa như tiếng sáo,
Vui tươi, hạnh phúc khắp muôn nơi.
Văn hóa, truyền thống mãi ngàn thuở,
Cô gái H'Mông, niềm tự hào thời.
Mỗi bước chân qua vùng đất H'Mông,
Kỷ niệm đẹp mãi, lòng mãi mong.
Cô gái dân tộc, vẻ đẹp tuyệt vời,
Trong màu sắc tỏa ngời, mãi không phai.
Tóc đen sương gió, lấp lánh đêm tà
Trang phục thêu hồn dân tộc mộc mạc
Người con gái H'Mông, tinh túy thiên nhiên
Nét đẹp đượm hương, trong veo như suối.
Mắt đen huyền bí, sáng tỏ tình yêu
Nụ cười tràn đầy, tỏa nắng khắp môi
Đường xưa rộn ràng, khi em đi ngang qua
Hồn quê xao xuyến, say mê mãi không thôi.
Nét duyên H'Mông quyến rũ cõi lòng ta
Tình thân đáng trân quý, thắm thiết sâu đậm
Vùng cao mây trắng, chạm đến ngàn sao
Em là ngọc quý, tuyệt vời với ta.
Dù cuộc sống đây, vui buồn chông gai
Cô gái H'Mông ơi, hãy mãi ngọt ngào
Giữ mãi bản sắc, truyền thống tuyệt vời
Tình yêu dân tộc, mãi mãi thắm tươi.

Em là con gái H’Mông
Một mùa nương rẫy chất chồng buồn vui
Đồng bằng, khe núi … lui cui
Miếng cơm manh áo cho đời nở hoa
Pơ Mu thân gỗ bên nhà
Thần linh trú ngụ la cà đâu đây?
Trăm năm nhặt chuỗi rủi may
Thứ bùa hộ mệnh bám đầy gót chân
Sinh con, đẻ cái bao lần
Lấy chồng, một thuở bâng khuâng, lấy chồng
Em còn cần mẫn như ong
Gieo mùa hương mật bên dòng thi ca
Tóc xanh mấy độ mượt mà?
Chim rừng thức giấc lân la tủi hờn
Xuân còn nảy lộc chồi non
Sợi dây oan nghiệt có còn chia hai?
Mong manh áo thêu sắc màu dân tộc
Mái tóc dài bay giữa núi rừng thơm
Trái tim chất ngất nhịp sống hào hùng
Dáng người cao ráo, kiêu sa như hoa
Vùng đất cao nguyên, sương trắng như mơ
H'Mông ơi! Người điệu khúc đẹp tự hào
Vui thân thiết, tươi cười trên môi hồng
Giữ trọn truyền thống, lời hát tỏa tràn
Trống đồng vang vọng, nhảy múa đồng bào
Cô gái H'Mông, tài năng đẹp đan xen
Bền bỉ lao động, cống hiến ngọt ngào
Tình yêu quê hương, trái tim hòa cùng
Lời ca vang lên, khắp núi rừng sâu thẳm
Cô gái H'Mông, niềm tự hào dân tộc
Nét đẹp tươi sáng, vươn lên giữa bốn biển
Là nguồn cảm hứng, mãi mãi tỏa sáng.
Ơ… Dưới ánh trăng vàng em trông
Trời phương Đông ráng hồng chưa nhuộm đỏ
Dòng suối nước mơ màng soi sáng tỏ ánh trăng
Văng vẳng xa xa khắp xóm làng gà đã gáy sang canh
Chúng em vui cùng nhau thức dậy để khơi nhanh ngọn lửa hồng.
Bếp lửa hồng em nhen ngời tỏ
Soi tấm lòng sáng cả niềm tin
Bếp lửa yêu thương nặng nghĩa nặng tình
Cùng các anh khuya sớm
Luyện giỏi rèn nhanh trên thao trường.
Giặm vè Gà đã gáy sang canh
Dưới trời khuya giá lạnh
Chúng em vui thức dậy
Nhen sáng ngọn lửa hồng
Nhìn bếp lửa đêm đông
Bên ánh lửa bập bùng
Lòng em vui phấn khởi
Em thấy lòng phấn khởi.
Đây nồi cơm chín đợi
Kia bát nước thơm chờ
Dù sớm nắng chiều mưa
Dù vất vả sớm trưa, khi sao tỏ, sao mờ…
Chúng em đâu có ngai
Chúng em nào có ngại.
Đêm đông gió thoảng của ngoài
Bếp hồng ngọn lửa thương ai … bập bùng?
Giận thương: Nhìn ngọn lửa lòng em bâng khuâng
Nhớ thương anh trên thao trường luyện tập
Súng chắc tay trong mưa dồn gió dập
Đổ mồ hôi vẫn vượt suối băng đèo
Từ ngọn lửa em nhìn theo
Từ bếp lửa em nhìn theo
Trời càng khuya sương càng rơi ướt lạnh
Súng thép đây luôn bên mình giữ chặt nghĩ thương anh nên lửa cũng thêm hồng.
Thương anh hôm sớm luyện rèn
Cơm ngon canh ngọt ngày đêm em sẵn sàng
Em hái ngọn rau xanh nấu nồi canh thơm ngọt
Gạo chiêm mùa trắng hạt
Hương thơm tỏa thơm lừng
Nhớ anh giữa thao trường
Có cơm em chín đợi
Cơm em còn chờ đợi…
Vầng trăng khuya vời vợi
Ngọn lửa bếp lên hồng
Như ngóng đợi chờ trông
Thầm nhắn nhủ chờ mong
Lòng lại dặn với lòng
Gắng thi đua tập luyện
Vui sớm chiều tập luyện.
Trăng khuya soi tỏ chiến hào
Lửa hồng thắm đượm biết bao nghĩa tình
Trên thao trường các anh hăng say
Có em đây khơi thêm hồng ngọn lửa
Anh với em ta cùng nhau hò hẹn
Lập chiến công như tình nghĩa một nhà
Hẹn cùng hen Ta cùng ta
Đẹp càng đẹp hoa mùa hoa
Thắm nở muôn bông hoa hồng
Trên thao trường chúng ta
Thắm nở muôn bông hoa hồng
Có em hôm sớm gắng sức góp cùng chiến công
Đã ngày đêm khơi ngọn lửa hồng
Sáng đep muôn bông hoa hồng.
Tiếng chuông vang ngân, cô gái H'Mông
Màu trắng áo tơi, vương nhẹ gió sông
Mắt đen tỏa sáng, môi cười tươi thắm
Nét đẹp dân tộc, lung linh như mơ hồng.
Vẻ đẹp thiên nhiên, cùng hương sắc mây
Trang phục truyền thống, tự hào không thay
Tình yêu quê hương, cháy bỏng trong tim
Đất trời H'Mông, mãi mãi chung tay.
Ngàn năm văn hiến, tình thân bền chặt
Cống hiến cuộc sống, màu son quyến rũ
Bước đi tự tin, đầy hy vọng trước
Cô gái H'Mông, ánh sáng cho tương lai.
Ngàn con đường đi, chân bước vững chắc
Dân tộc hòa bình, hạnh phúc thắm thiết
Mỗi ngày là nhịp, trái tim không ngừng rung
H'Mông yêu thương, hát mãi trên môi mềm.
Sapa có nắng có mưa
Có người em nhỏ tuổi vừa đôi mươi
Tóc như mây thả ngang trời
Nụ cười tựa nắng rạng ngời mùa Xuân
Phút gần nhau nét tần ngần
Gặp nhau từ ấy bâng khuâng lối về
Quanh Lao Chải lượn suối khe
Tiếng đêm hoang dã sơn khê tĩnh lòng
Núi rừng ơi! Nhớ mênh mông
Một mai về Huế ngóng trông chắc là
Biết rằng gần cũng rồi xa
Xa - gần âu chỉ rằng là trái tim
Đêm trôi nhẹ đêm im lìm
H’Mông em ạ, nỗi tình quý nhau!
Dốc cao thung lũng xanh màu
Đêm mù sương ướt mái đầu - bên nhau
Mường Bo bản nhỏ - tình sâu
Một lần mà cả thiên thâu... mãi còn.

Nơi bạt ngàn chè xanh và núi biếc
Hoa rừng thơm giao duyên cùng suối mát
Chim hót vang lừng bên thác đẹp như mơ.
Về Tân Uyên anh cùng em xuống phố
Ngày chợ phiên, áo thổ cẩm khoe màu.
Cô gái Mông chân bước mau mau
Miệng cười duyên, lúm đồng tiền đôi má.
Đêm Tân Uyên nghe câu hát dân ca
Nhớ chuyện xưa của trung đoàn tám mốt
Bộ đội chuyển ngành, công nhân nòng cốt
Để nông trường thành phố thị hôm nay.
Tân Uyên bây giờ cảnh đẹp ngất ngây
Nâng chén rượu vui mà lòng bỡ ngỡ
Tân Uyên xa nhưng không hề cách trở
Bao lứa đôi hò hẹn với miền quê.
Về Tân Uyên, về cùng anh, em nhé!
Ta bên nhau son sắt một câu thề
Tân Uyên hương lúa hương chè
Tình cây, tình đất, tình quê ấm nồng.
Pu Ta Leng ơi!
Chốn trần gian mà cứ ngỡ thiên đường
Hoang sơ, huyền ảo, mộng mơ, cổ tích
Ai đã đến rồi lòng sẽ ngẩn ngơ.
Rừng thảo quả bên sườn non xanh mướt
Trải lụa mềm cho núi gối đầu mây
Rừng cây trúc như “tằng cẩu” búi dày
Buông dịu dàng bên nhà sàn xứ núi.
Suối róc rách để gội đầu thiếu nữ
Nước xanh trong như em tấm chân tình
Cây cổ thụ ngắm gương qua dòng suối
Gió và chim ca hát rộn ràng vui.
Rừng đỗ quyên kiêu hãnh giữa trời mây
Là váy Mông em diện mùa cơm mới
Trải thảm sắc màu cho mây vờn núi
Nắng trẩy hội xuân giữa đại ngàn hoa.
Xa em rồi mà lòng vẫn đắm say
Như rượu ngô ngấm sâu vào nỗi nhớ
Bước chân đi mà tim còn lưu luyến
Cổ tích Pu Ta Leng giữa đại ngàn mây…
Lên Đồng Văn ngắm núi
Đá liền đá tai mèo
Tên con đường Hạnh Phúc
Cung đèo quá cheo leo?
Mùa hoa tam giác mạch
Nở trắng cả ven đồi
Chiều nhuộm hồng chân khách
Nụ hoa đào vừa phơi.
Ta đi tìm điệu khèn
Cô gái Mông mắt liếc
Tiếng đàn môi rất mềm
Rượu ngô say đến chết.
Nhớ cơm lam Bắc Mê
Mát lòng canh rêu đá
Bát thắng dền tay tê
Thấy em hồng đôi má.
Phố nhỏ nằm trong sương
Đêm Đồng Văn cổ kính
Ta như lạc bên đường
Nghe mời nhau thắng cố.
Mai đi thăm nhà Vương
Vua Mèo trấn một cỏi
Mái ngói đầy rêu phong
Chạnh lòng ta muốn hỏi.
Lên Đồng Văn ngắm núi
Lòng chợt thấy bồi hồi
Bên kia là biên giới
Núi đồi mờ sương bay.
(Đồng Văn là một huyện cực bắc của tỉnh Hà Giang, giáp biên giới Trung Quốc)
Những câu thơ, stt về cô gái dân tộc Mông trên hy vọng giúp bạn cảm nhận sâu sắc vẻ đẹp của con người và văn hóa nơi đây. Từ đó, mỗi người sẽ thêm yêu, trân trọng và góp phần giữ gìn giá trị văn hóa độc đáo này, để nét đẹp ấy mãi trường tồn cùng thời gian.
Đừng quên cập nhật liên tục những bài viết mới nhất, hấp dẫn nhất tại voh.com.vn - Sống đẹp.
Link nội dung: https://melodious.edu.vn/tho-ve-co-gai-mong-co-a84995.html