Mỗi mùa trong năm, Hà Nội lại mang một vẻ đẹp riêng đầy hấp dẫn. Nhưng có lẽ mùa thu là mùa khiến nhiều người mê say hơn cả bởi cảnh sắc trời thu đẹp đến nao lòng.
Để nói về đặc trưng mùa thu Hà Nội, có lẽ không thể không nhắc đến những con đường rợp bóng cây, đầy lá ngả vàng như đường Hoàng Diệu, đường Phan Đình Phùng, hay đường Thanh Niên,...
Trong đó, đường Phan Đình Phùng được xem là một trong những con đường đẹp nhất Thủ đô. Hai bên đường, hàng sấu già thẳng tắp. Khi Hà Nội vào thu, vỉa hè đường Phan Đình Phùng gần như được phủ kín bởi sắc vàng của lá sấu rụng. Đặc biệt, nơi này rất vắng người qua lại tạo nên khung cảnh thiên nhiên quyến rũ.
Diện những bộ áo dài xinh xắn đứng giữa hàng cây già im ắng, bỏ lại những ồn ào của phố xá để ghi lại những khung hình đẹp, chắc chắn sẽ đem lại cho bạn cảm xúc tuyệt vời.
Ảnh: ZingVào ngày cuối tuần, Hà Nội vắng lặng, cởi bỏ lớp vẻ ngoài náo nhiệt, xô bồ, không còn bon chen hối hả hay ganh đua, thay vào đó là màu của bình yên, của nỗi nhớ, hình như Hà Nội đang sống chậm hơn.
Sáu chị em đồng nghiệp chúng tôi, những người phụ nữ đã đi qua 30 đến 40 mùa thu để trưởng thành và đánh đổi hẹn nhau vào một ngày Chủ nhật cuối tháng 10 lang thang lên phố Thụy Khuê, Phan Đình Phùng, ngắm nhìn những xe đạp chở đầy hoa trên phố.
Chúng tôi đã tranh thủ chọn hoa và mượn tạm khung hình với xe hoa đầy ắp, như đang ôm cả mùa thu vào lòng. Rong ruổi khắp các con đường, với bó hoa cúc họa mi, hoa bướm và hoa baby ôm trước ngực, chúng tôi như trở thành những nàng thơ mộng mơ đầy trong trẻo dưới trời thu.
Lang thang cả buổi sáng trên con đường lá vàng rơi Phan Đình Phùng với những hàng cây dài hun hút, tâm hồn chúng tôi trào dâng bao niềm cảm xúc khó nói thành lời.
Nắng thu mong manh, vàng óng cứ thế len qua đám lá xanh um rồi buông xuống mặt đường như dải lụa vàng óng ả. Nơi ấy, chúng tôi bắt gặp một vẻ đẹp rất riêng của Hà Nội: Những chiếc xe đạp chở đầy hoa bướm vừa hé nở, hoa cúc họa mi, hoa thạch thảo rực rỡ còn đọng giọt sương buổi sớm. Ngày thu trong veo, người đi trên phố cũng tranh thủ ghé lại hàng hoa bên đường để mang về nhà chút thi vị của mùa vàng. Lúc này, từng góc phố rêu phong lại khoác lên tấm áo mới, tràn trề nhựa sống.
Mùa thu Hà Nội dìu dặt se sắt nỗi buồn trong từng thoáng gió lạnh hay những giọt mưa như thể rơi rớt từ mùa hè, đem theo những chiếc lá rụng vàng trên hè phố. Nắng, gió, mưa… tất cả đan xen và thay đổi thật nhanh như một cô gái dịu dàng nhưng cũng hơi đỏng đảnh. Trong cái dịu dàng thu ấy, chúng tôi có cảm giác nhẹ nhàng, thư thái hơn, cuộc sống như trôi chậm lại… Cũng trong cảm xúc cùng mùa thu ấy, chúng tôi bỗng thấy khát khao được chia sẻ, yêu thương; khát khao kiếm tìm hạnh phúc.
Nếu ai đó hỏi rằng: “Hà Nội mùa này có gì đẹp?". Tôi có thể kể cho họ nghe về con phố Phan Đình Phùng lá vàng rơi, về mặt Hồ Tây nguội nắng ở lúc xế chiều, về những con đường ngào ngạt hoa sữa…
Những chiếc xe đạp chở đầy hoa trên đường phố Hà NộiĐiều thi vị nhất của mùa thu, có lẽ là cảm giác lang thang trên con đường rộng và vắng, nắng thu lấp lánh núp sau những tán cây cổ thụ, tạo thành những tia xiên xiên, tựa như bầu trời đang chơi ú òa với người phía dưới.
Đi dọc những con đường này vào mùa thu, bạn sẽ có những cảm xúc rất riêng về Hà Nội. Có thể nói, hình ảnh con đường ngập lá vàng chính là một nét đẹp độc đáo của Thủ đô những ngày vào thu.
Trong khung cảnh ấy, cùng nắm tay một nửa yêu thương hay cùng với những người bạn thân thiết lang thang dạo bước và ghi dấu lại bằng những tấm hình đẹp lung linh sẽ thú vị vô cùng.
Yêu mùa thu, tôi yêu khoảng trời cao, trong xanh vời vợi, có sắc nắng hanh hao đến nao lòng, có làn gió mát trong, mơn man đùa nhẹ trên mái tóc mây mềm của người thiếu nữ. Chợt thấy tâm hồn mình xao động trước loài hoa thạch thảo tim tím, dịu dàng nở đầy hai bên vạt đường, cánh hoa mỏng mảnh, rung rinh trong nắng sớm.
Trên những con phố rợp bóng cây xanh nắng vàng len lỏi xuyên qua từng tán lá. Phải đứng từ đằng xa, phóng tầm mắt lên toàn cảnh vật mới thấy được bức tranh nắng xiên qua lá, lấp lánh xao động theo từng đợt gió sinh động đến nhường nào...?
Ngoài kia cuộc sống xô bồ, lại muốn thật chậm, thật chậm để ngắm những giọt sương mai trên lá cỏ, lắng nghe tiếng chim hót líu lo, ngân nga hát giữa khoảng trời đầy nắng và gió. Để thấy được cuộc sống yên bình biết bao.
Tôi nhận ra rằng mình vẫn mộng mơ quá! Mải mê với những nghĩ suy về cuộc sống bình lặng quá đỗi. Cuộc sống không có những toan tính, cũng chẳng có những tham vọng, chỉ muốn được là mình thế thôi, chỉ muốn nhỏ bé và bình lặng thế thôi. Để có thể được cười, được khóc, được sống với những cảm xúc của mình, được tô vẽ cho những giấc mơ thật bình dị và giấc mơ ấy sẽ trở thành hiện thực nhờ phép màu diệu kỳ của trái tim.
Ảnh: ZingMùa thu Hà Nội là mùa dễ gây thương nhớ và cũng dễ khiến người ta quyến luyến khi đi xa. Mỗi một mùa thu đi là một lần ta thấy yêu quý hơn cuộc sống của mình, trân trọng hơn những gì ta đã có, những gì ta đang nắm giữ trong bàn tay.
Mong rằng những người có duyên với nhau sẽ sớm tìm thấy nhau trong sự dịu dàng đến nhường ấy của mùa thu, dưới ánh hoàng hôn của buổi chiều tà, em ngồi kể anh nghe về những mùa thu đã qua của em.
Vũ Thị Minh Huyền