Quê hương
Quê hương là gì hở mẹMà cô giáo dạy phải yêuQuê hương là gì hở mẹAi đi xa cũng nhớ nhiềuQuê hương là chùm khế ngọtCho con trèo hái mỗi ngàyQuê hương là đường đi họcCon về rợp bướm vàng bayQuê hương là con diều biếcTuổi thơ con thả trên đồngQuê hương là con đò nhỏÊm đềm khua nước ven sôngQuê hương là cầu tre nhỏMẹ về nón lá nghiêng cheLà hương hoa đồng cỏ nộiBay trong giấc ngủ đêm hè.Quê hương mỗi người chỉ mộtNhư là chỉ một mẹ thôiQuê hương có ai không nhớ...Sẽ không lớn nổi thành người.
Đỗ Trung Quân
Vẽ quê hương
Bút chì xanh đỏEm gọt hai đầuEm thử hai màuXanh tươi, đỏ thắm.
Em vẽ làng xómTre xanh, lúa xanhSông máng lượn quanhMột màu xanh mátTrời mây bát ngátXanh ngắt mùa thuXanh màu ước mơ...
Em quay đầu đỏVẽ nhà em ởMái ngói đỏ tươiTrường học trên đồiEm tô đỏ thắmCây gạo đầu xómHoa nở chói ngờiA! nắng lên rồiMặt trời đỏ chótLá cờ Tổ quốcBay giữa trời xanh...
Chị ơi bức tranhQuê ta đẹp quá!
Định Hải
Lũy tre
Mỗi sớm mai thức dậyLuỹ tre xanh rì ràoNgọn tre cong gọng vóKéo mặt trời lên cao. Những trưa đồng đầy nắngTrâu nằm nhai bóng râmTre bần thần nhớ gióChợt về đầy tiếng chim. Mặt trời xuống núi ngủTre nâng vầng trăng lênSao, sao treo đầy cànhSuốt đêm dài thắp sáng. Bỗng gà lên tiếng gáyXôn xao ngoài luỹ treĐêm chuyển dần về sángMầm măng đợi nắng về.
Nguyễn Công Dương
Về làng Sen quê Bác
Con về quê Bác - làng SenNgỡ như gặp lại thân quen làng mìnhVẫn hàng tre, vẫn mái đìnhĐỏ hoa râm bụt, thắm tình nước non
Đơn sơ mái lá hãy cònTuổi thơ Người chạy lon ton chỗ nào?Xóm làng, đồng ruộng, bờ aoCúi hôn nắm đất nghẹn ngào nhớ thương
Bác ơi! Năm tháng dặm trườngThiêng liêng hai tiếng quê hương nghẹn lòngTrước khi từ giã cõi trầnCâu hò xứ Nghệ gọi thầm trong tim
Làng Sen chan chứa nỗi niềmYêu thương ôm cả mọi miền nhân gian.
Lê Thành Văn

Bản em
Bản em trên chóp núiSớm bồng bềnh trong mâySương rơi như mưa dộiTrưa mới thấy mặt trờiCây pơ-mu đầu dốcIm như người lính canhNgựa tuần tra biên giớiDừng đỉnh đèo hý vangNhìn xuống sâu thung lũngNắng như rót mật vàngThác trắng tung dải lụaNgô xanh hai sườn non...
Nguyễn Thái Vận
Ở quê
Cháu ở thành phốVề quê Miền ĐôngCái gì cũng lạSông gì mênh mông?Lúa xanh ngút mắtBãi bờ tít xa(cái sân vận độngSo còn kém xa)Chẳng có lầu caoTha hồ tâng bóngĐêm bầu trời saoCháu ngồi cháu đếmThơm đồng xanh trái ngótNgày bên sóng gióReo hò trẻ bơiTrên sông Vàm cỏLục bình rong chơiVề quê thật lạQuen rồi thật thânNhững tên hoa láXếp hàng quanh sânỞ quê cây tráiBạn bè thích mêCháu mở IpadKhoe mình ở quê
Trần Hoàng Vy

Hà Nội
Hà Nội có chong chóngCứ tự quay trong nhàKhông cần trời thổi gióKhông cần bạn chạy xa
Hà Nội có nhiều hoaBó từng chùm cẩn thậnMấy chú vào mua hoaTươi cười ra mặt trận
Hà Nội có Hồ GươmNước xanh như pha mựcBên hồ ngọn Tháp BútViết thơ lên trời cao
Hà Nội có nhiều hàoBụng súng đầy những đạnVà có nhiều búp bêBóng tròn cho các bạn
Hà Nội có tàu điệnĐi về cứ leng kengNgười xuống và người lênNgười nào trông cũng đẹp
Mấy năm giặc bắn pháBa Đình vẫn xanh câyTrăng vàng chùa Một CộtPhủ Tây Hồ hoa bay…
Trần Đăng Khoa

Về quê ngoại
Em về quê ngoại nghỉ hè,Gặp đầm sen nở mà mê hương trời.Gặp bà tuổi đã tám mươi,Quên quên nhớ nhớ những lời ngày xưa.Gặp trăng gặp gió bất ngờ,Ở trong phố chẳng bao giờ có đâu.Bạn bè ríu rít tìm nhauQua con đường đất rực màu rơm phơi.Bóng tre mát rợp vai ngườiVầng trăng như lá thuyền trôi êm đềm.Về thăm quê ngoại, lòng emYêu thêm cuộc sống, yêu thêm con người:Em ăn hạt gạo lâu rồiHôm nay mới gặp những người làm ra.Những người chân đất thật thàEm thương như thể thương bà ngoại em.
Chử Văn Long

Về quê
Theo ông, cháu được về quêĐồng xanh tít tắp, mùa hè thênh thangVề quê được tắm giếng làngBắc thang bẻ ổi chín vàng trên câyTrời cao lồng lộng gió mâyTre đu kẽo kẹt, nắng đầy sân phơiChó mèo cứ quẩn chân ngườiVịt bầu từng nhóm thảnh thơi bơi thuyềnVườn sau, gà bới giun lênLũ con chiêm chiếp theo liền đằng sauBuổi trưa cháu mải đi câuChiều về mấy đứa tranh nhau thả diều.Ở quê, ngày ngắn tí teoKì nghỉ một tháng trôi vèo như không.
Vũ Xuân Quân

Giàn mướp
Sau vườn nhà emXanh xanh giàn mướpTrái tròn thẳng đuộtTrái uốn cong cong
Mẹ hái mướp ngonNấu canh với tépDọn ra bàn trònCả nhà đoàn tụDùng bữa vui ghê
Thanh Hiền.
Bé xem tranh
Bé xem bức tranhMẹ mua ngoài tỉnhMắt bé long lanhChợt cười ngộ nghĩnh.
Đây là đồng lúaChín cong đuôi gàHôm nào mẹ gặtThơm vàng trời xa.
Đây đò cập bếnTrăng ngợp đôi bờThuyền ai kéo lướiĐằm trong tiếng hò.
Ồ, đây giống quáChiều hè hôm naoCò bay ngược gióTrong veo trời cao.
Bé ngồi ngắm nghíaBức tranh mẹ muaĐúng rồi, ai đóVẽ về làng ta.
Kim Chuông
==============
Ngôi nhà
Em yêu nhà emHàng xoan trước ngõHoa xao xuyến nởNhư mây từng chùm.
Em yêu tiếng chimĐầu hồi lảnh lótMái vàng thơm phứcRạ đầy sân phơi.
Em yêu ngôi nhàGỗ, tre mộc mạcNhư yêu đất nướcBốn mùa chim ca.
Tô Hà.

Em yêu nhà em
Chẳng đâu bằng chính nhà emCó đàn chim sẻ bên thềm líu loCó nàng gà mái hoa mơCục ta cục tác khi vừa đẻ xongCó bà chuối mật lưng ongCó ông ngô bắp râu hồng như tơCó ao muống với cá cờEm là chị Tấm đợi chờ bống lênCó đầm ngào ngạt hoa senẾch con đi học, dế mèn ngâm thơDù đi xa thật là xaChẳng đâu vui được như nhà của em.
Đoàn Thị Lam Luyến
Vườn cải
Gió lên vườn cải tốt tươiLá xanh như mảnh mây trời lao xaoEm đi múc nước dưới aoChiều chiều em tưới, em rào, em trông
Sớm nay bướm đến lượn vòngThì ra cải đã lên ngồng vàng tươiBé Giang trông thấy nhoẻn cườiNhăn nhăn cái mũi hở mười cái răng…
Trần Đăng Khoa
Vàm Cỏ Đông
Ở tận sông Hồng, em có biếtQuê hương anh cũng có dòng sôngAnh mãi gọi với lòng tha thiết :Vàm Cỏ Đông ! Ơi Vàm Cỏ Đông ! Đây con sông xuôi dòng nước chảyBốn mùa soi từng mảnh mây trờiTừng ngọn dừa gió đưa phe phẩyBóng lồng trên sóng nước chơi vơi. Đây con sông như dòng sữa mẹNước về xanh ruộng lúa, vườn câyVà ăm ắp như lòng người mẹChở tình thương trang trải đêm ngày.
Hoài Vũ
Việt Nam thân yêu
Việt Nam đất nước ta ơi!Mênh mống biển lúa đâu trời đẹp hơn.Cánh cố bay lả dập dờn,Mây mở che đỉnh Trường Sơn sớm chiều.
Ouê hương biết mấy thán yêu,Bao nhiêu đời đã chịu nhiếu thươna đau.Mặt người vất vả in sâu,Gái trai cũng một áo nàu nhuộm bùn.
Đất nghèo nuối những anh húng,Chim trong máu chảy lại vùng đứng lên.Đạp quân thủ xuống đát đen,Súng gươm vứt bỏ lại hién như xưa.
Nguyễn Đinh Thi
Cánh đồng quê em
Bé theo mẹ ra đồngVầng dương lên rực đỏMuôn vàn kim cương nhỏLấp lánh ngọn cỏ hoa.Nắng ban mai hiền hòaTung lụa tơ vàng óngTrải lên muôn con sóngDập dờn đồng lúa xanh.Đàn chiền chiện bay quanhHót tích ri tích ríchLũ châu chấu tinh nghịchĐu cỏ uống sương rơi.
Thân Thị Hoàng Oanh @ 20:49 13/03/2025 Số lượt xem: 18202