Điện Biên TV - Có một thời gian dài, bệnh nhân phong là những người phải hứng chịu những kì thị, sự xa lánh của cộng đồng, bản thân người bệnh bị ảnh hưởng rất nặng nề của di chứng bệnh tật để lại: đau đớn, tay chân què cụt, mặt mũi biến dạng, đi đứng, sinh hoạt vô cùng khó khăn. Trong nhiều năm qua, được sự quan tâm của Đảng, Nhà nước, các tổ chức đoàn thể xã hội đã giúp cho cuộc sống của bệnh nhân phong ở K10 Nậm Din ngày càng được thay đổi.
Nằm sâu trong khe núi Nậm Din (xã Rạng Đông huyện Tuần Giáo), Trại phong K10 được thành lập từ những năm 70 của thế kỉ trước. Trước kia được đặt tên là Trại phong Nậm Din thuộc Trung tâm Da liễu Bệnh viện Đa khoa tỉnh và sau này được đổi tên thành Trung tâm phục hồi chức năng bệnh nhân phong K10 Nậm Din thuộc Trung tâm Phòng chống bệnh xã hội tỉnh Điện Biên. Lần ngược dòng thời gian, những năm tháng dài của nhiều năm trước đây, do sống biệt lập nên bệnh nhân hầu như rất ít được tiếp xúc với cuộc sống bên ngoài và tự mình chống chọi với bệnh tật với những cơn đau khủng khiếp hành hạ, chân tay lở loét, què cụt, mắt mờ, mặt mũi biến dạng. Nhưng không vì thế mà niềm tin, nghị lực khát khao vươn lên trong cuộc sống của họ bị đánh mất.
Năm 1986, khu điều trị bệnh phong K10 Nậm Din đã được Nhà nước quan tâm đầu tư xây dựng 6 nhà cấp 4, trong đó một nhà công vụ dành riêng cho cán bộ Ban quản lí làm việc; các nhà dùng để làm nơi tập trung khám và điều trị bệnh, nhà phục hồi chức năng; nhà dùng để phẫu thuật chỉnh hình và một nhà tập thể dùng cho những bệnh nhân nặng hay còn gọi là bệnh nhân chăm sóc hộ lí cấp 1, do tuổi cao sức yếu, không còn nơi nương tựa phải có người nuôi dưỡng. Từ năm 2004 trở lại đây, hàng tháng, mỗi bệnh nhân phong được hưởng trợ cấp xã hội 540 ngàn đồng nhằm thực hiện mục tiêu bệnh nhân phong của trại đều phải được quan tâm chữa trị cho đến khi khỏi bệnh. Mới đây, Nghị quyết HĐND tỉnh đã tăng mức hỗ trợ cho bệnh nhân phong lên mức 1.150.000 đồng. Sự quan tâm hỗ trợ này quả thực sự là niềm động viên, tiếp thêm sức mạnh cho người bệnh chống lại với bệnh tật, vươn lên trong cuộc sống.
Những bệnh nhân ở đây dù mỗi người một quê, khác nhau về dân tộc, về thành phần xuất thân nhưng họ đều có chung một số phận. Họ không chủ định gặp nhau ở đây, nhưng sống trong cùng một hoàn cảnh, họ đã hết lòng yêu thương, giúp đỡ, đùm bọc sẻ chia lẫn nhau bằng tình thương con người cùng cảnh ngộ, tình yêu thương đó luôn hiện hữu và trở thành sức mạnh kết nối những con người bất hạnh. Hàng ngày các y, bác sỹ ở đây vẫn đều đặn đến thăm khám bệnh một cách chu đáo, hướng dẫn tỷ mỉ cho các bệnh nhân về cách chăm sóc thân thể, giữ gìn sức khỏe, chăm sóc vết thương tái phát. Tỉnh Điện Biên đã công bố thanh toán bệnh phong từ năm 2004, chính vì vậy mà khu Trung tâm phục hồi chức năng bệnh nhân phong K10 Nậm Din đã trở thành nơi an dưỡng tuổi già của các cụ ông, cụ bà sống neo đơn với một cơ thể đã không còn lành lặn. Hơn 10 năm nay, Trung tâm phục hồi chức năng bệnh nhân phong K10 Nậm Din cũng chỉ đón nhận điều trị thêm một nam bệnh nhân phong là người dân tộc Mông ở huyện Sa Pa, tỉnh Lào Cai chuyển đến. Hiện tại bệnh nhân đã được đa hóa trị liệu theo đúng phác đồ điều trị và được chăm sóc sức khỏe toàn diện kể cả chế độ ăn uống, ngủ nghỉ cho bệnh nhân.
Trước đây vì thành kiến sai lầm cho rằng bệnh phong là một trong tứ chứng nam y, một căn bệnh truyền nhiễm nguy hiểm nên không biết bao nhiêu bệnh nhân phong đã bị người đời hắt hủi, cách ly, xa lánh, thậm chí có người bệnh còn bị ngược đãi. Ngày nay với sự phát triển của tiến bộ y học, người ta đã tìm ra tác nhân gây bệnh đó là do trực khuẩn hansen gây ra, vì thế mà hầu hết bệnh nhân phong đều được chữa khỏi. Những người sau khi khỏi bệnh, cơ thể còn lành lặn họ đã được tái hòa nhập với cộng đồng. Cũng rất nhiều người sau khi được chữa khỏi bệnh nhưng thân thể đã không còn lành lặn, hoặc không còn họ hàng người thân đã ở lại gắn bó quãng đời còn lại của mình với khu điều trị bệnh nhân phong. Đến nay, trong khuôn viên của Trung phục hồi chức năng bệnh nhân phong K10 Nậm Din đã có 14 hộ gia đình sinh sống với trên 40 nhân khẩu. Có nhiều hộ gia đình kinh tế tương đối ổn định, như hộ gia đình anh Lí A Nọi. Anh Nọi bị bệnh phong từ khi còn nhỏ, đến năm 1977 vào đây điều trị. Sau hai năm điều trị khỏi bệnh anh Nọi xây dựng gia đình với chị Lò Thị Tiến là người lành ở bản Co Muông, xã Mường Thín. Do chăm chỉ biết làm ăn, lo toan tính toán, vợ chồng anh Nọi đã xây dựng được cơ ngơi đàng hoàng và có điều kiện để các con được học hành. Con gái đầu của anh Nọi (SN 1992) đã tốt nghiệp Đại học sư phạm Hà Nội năm 2013.
Quang Phong